ÐỔI CẢ THIÊN THUTIẾNG MẸ CƯỜINhấc chiếc phone lên bỗng lặng ngườiTiếng ai như tiếng lá thu rơiMười năm mẹ nhỉ, mười năm lẻChỉ biết âm thầm thương nhớ thôi
Buổi ấy con đi chẳng hẹn thềNgựa rừng xưa lạc dấu sơn khêMười năm tóc mẹ màu tang trắngTrắng cả lòng con lúc nghĩ vềMẹ vẫn ngồi đan một nỗi buồnBên đời gió tạt với mưa tuônCon đi góp lá nghìn phương lạiÐốt lửa cho đời tan khói sươngTiếng mẹ nghe như tiếng nghẹn ngàoTiếng Người hay chỉ tiếng chiêm baoMẹ xa xôi quá làm sao vóiBiết đến bao giờ trông thấy nhauÐừng khóc mẹ ơi hãy ráng chờNgậm ngùi con sẽ dấu trong thơÐau thương con viết vào trong láHơi ấm con tìm trong giấc mơNhấc chiếc phone lên bỗng lặng ngườiGiọng buồn hơn cả tiếng mưa rơiVí mà tôi đổi thời gian đượcÐổi cả thiên thu tiếng mẹ cười.Trần Trung ÐạoMY LIFEFOR MY MOM'S LAUGHTERPicking up the handset I was stunned with surprise:Whose voice as light as falling leaves in cold skies?Isn't it ten years, ten years and over, dear mother,Just in silence to miss and long for one another?I left without any promises or pledges that day:The old wild horse from its forest-land went astray.Ten years for Mom's hair to turn mourning white,And mourning-like my soul also in such a plight.You've still been sitting there weaving your painBy an existence of slapping wind and beating rain.I've set off to set up from all directions a pyreIn order to disperse the mist for life lighting a fire.Your voice was broken off, you choked up, I found;Mom's endearing words or mere in-reverie sound?You are too far, how could I reach out for you?And when could we meeting again look forward to ?Do not cry, my dear mother, and continue to await.All my grief I will hide in the rhymes I create.Of all my sorrow I will write reams and reams,And find your warmth my warmth in my dreams.As I picked up the handset how astounded was ITo hear my mom's voice sadder than the rainy sky!Should I be able to give up Man's time in hereafter,I would offer mine to recover my mom's laughter.[Version translated by Thanh Thanh]Enternité D'automne En Échange D'un Rire De Ma MereCombien je suis stupéfait au moment òu je décroche le téléphone!A`qui est cette voix aussi légère qu'une chute des feuilles jaunes.Il y a dix ans , dix ans et plus, n'est - ce pas Maman ?Que nous avons vécu seulement dans l'angoisse et l'éloignement en silence.Ce jour, sans faire aucune promesse je suis parti.Le vieux cheval sauvage s'est égaré dans des montagnes et des prairies.Dans dix ans, se sont tournés en un blanc de deuil tous tes cheveux.En y pensant, je porte dans mon coeur ce deuil malheureux.Tu t' assois toujours là-bas avec un coeur attristantA` côté d'une vie où il fait du vent violent, la pluie battante .Je vais ramasser les feuilles éparpillées à tous les ventsPour faire un feu qui peut disperser toute la brume de cette existence.J'ai trouvé que ta voix est étouffée par l' émotion.Est -ce bien ta propre voix ou tout simplement celle en songe ?Comment pouvais -je t' atteindre depuis que tu as été très loin de moi.Je ne sais pas jusqu'a` quand nous pouvons nous voir.Oh ! Maman , ne pleure plus et fais un effort pour attendre avec patienceDans les vers que je fais je cacherai toutes nos peines.Sur les feuilles de papier j'écrirai toutes nos douleursEt dans mes songes je trouverai notre chaleur.En décrochant le téléphone je suis extrêmement surpris.La voix de ma Mère est plus triste que le crépitement de la pluie.Si jamais j'avais le pouvoir de changer le tempsContre le rire de ma Mère j'échangerais tous les mille ans.[Traduit en francais par Nguyễn Đắc Khoa]
Saturday, December 23, 2017
ÐỔI CẢ THIÊN THU TIẾNG MẸ CƯỜI - Trần Trung Ðạo
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
-
HQ đại tá Tuấn Nguyễn ( ảnh chụp khi còn mang cấp trung tá của apcss.org ).
-
"Thương thế hệ trẻ ngày nay. Ở Việt Nam họ cấm, nhưng nhiệm vụ người Việt hải ngoại phải đứng lên chống ngoại xâm." Chi...
-
Trung tá TQLC Elizabeth Pham. Theo nguồn tin từ các trang nhà của Quốc hội Hoa Kỳ ( Congress.gov ), phòng nhân viên (quân số) không quân ( A...
No comments:
Post a Comment