Wednesday, September 17, 2025

Mối liên kết bền chặt giữa Cựu chiến binh Mỹ và Cộng đồng Việt Nam


Trong một buổi lễ tưởng niệm, một cựu chiến binh Mỹ đứng trước một chiếc thuyền tị nạn cũ. Ông không nói gì, nhưng hành động lặng lẽ đặt vòng hoa và cúi đầu của ông đã nói lên tất cả. Hình ảnh này là một minh chứng sâu sắc cho một mối liên kết được vun đắp trong chiến tranh nhưng được duy trì bởi lòng trắc ẩn.

Đó là mối liên kết được chia sẻ bởi những người từng là lính, giờ đây tóc đã bạc, nhưng vẫn mang trong mình một mối liên kết vững chắc với Việt Nam. Họ đã tích cực đón nhận những cựu chiến binh miền Nam Việt Nam, khuyến khích họ tham gia vào các hoạt động cộng đồng, từ các cuộc diễn hành đến Hội Cựu chiến binh Chiến tranh Việt Nam (AVVA) - một hiệp hội mạnh mẽ do họ và gia đình thành lập để hỗ trợ những đồng đội kém may mắn hơn.

Trong Tập thể Cựu quân nhhân Mỹ đã từng chiến đấu tại Việt Nam này, các cấp bậc cũ vẫn được tôn vinh, và niềm tự hào về một quá khứ quân ngũ chung vẫn còn đó. Dù là sĩ quan, hạ sĩ quan hay binh sĩ, họ ngồi bên nhau không phải với tư cách là những cựu chiến binh, mà là những người bạn cũ, một minh chứng cho sự tôn trọng lẫn nhau. Nhiều cựu chiến binh này đã theo học đại học sau chiến tranh, lấy bằng cấp cao, thậm chí là tiến sĩ, nhưng trong những khoảnh khắc này, họ đơn giản là bình đẳng.

Dĩ nhiên, không phải ai cũng thoát khỏi bóng tối chiến tranh. Một số người đã chìm đắm trong nghiện ngập và tuyệt vọng, cuộc sống của họ bị nhấn chìm bởi những sang chấn dẫn đến cảnh vô gia cư trên vỉa hè các thành phố lớn - một cảnh tượng gợi lên nỗi buồn sâu sắc.

Tuy nhiên, một tinh thần hàn gắn xoa dịu vẫn luôn hiện hữu. Ví dụ, một họa sĩ hải quân nổi tiếng đã tặng một bức tranh vải bạt lớn cho cộng đồng người Việt ở San Diego, mời gọi "thuyền nhân" ký tên - một minh chứng lịch sử mạnh mẽ và trường tồn.

Một cựu chiến binh Mỹ hay cưỡi mô tô, gương mặt sạm nắng, tâm sự trước cử toạ là cựu quân nhân VNCH bằng giọng khàn nhưng tha thiết. Ông nói lời biết ơn các cựu quân nhân VNCH, những người “đã bỏ qua nỗi đau để chọn tình bằng hữu”.

Một sĩ quan hải quân Hoa Kỳ khác đã kể lại câu chuyện về HQ 800 - ụ tàu nổi CXH Mỹ Tho thuộc HQVN trước đây. Hiện được gọi là BRP Sierra Madre, nó nằm trên Bãi Cỏ Mây, một nhân chứng thầm lặng và bền bỉ chống lại tham vọng bành trướng ở Biển Đông.

Những cử chỉ, những lời nói chân thành, và việc đặt vòng hoa lặng lẽ ấy mang đến một sự an ủi mạnh mẽ: dù chiến tranh để lại vô số vết thương, lòng trắc ẩn của con người vẫn có thể xây dựng những cây cầu. Đó là một thông điệp vang vọng giữa người Mỹ và người Việt Nam tự do ở nước ngoài.

Khi chiến tranh dần lùi vào dĩ vãng, tình cảm chân thành của những cựu chiến binh này vẫn là một thông điệp mạnh mẽ, vượt qua chính trị và thù hận. Đó là minh chứng cho lòng nhân đạo chung của chúng ta - một giá trị lớn hơn bất kỳ xung đột nào.HSP


The Affection of American Veterans for the Vietnamese Community.

At the commemoration ceremony, one American veteran quietly placed a wreath before an old boat once used by refugees. He said little, only bowed his head for a long moment. That image struck me deeply.

`1`He is one these men, once soldiers and now with hair turned gray, still carry within them a bond with Vietnam. They encourage former South Vietnamese soldiers to join community activities, from parades to the AVVA– an association they and their families established to support less fortunate comrades. 

Whether officer, non-commissioned officer, or enlisted man, they continue to honor one another’s ranks and take pride in their shared military past. Many, after the war, pursued education and achieved advanced degrees, even doctorates. But when they sit together in the association, they are simply old friends, modest and respectful.

Of course, not everyone could overcome the shadows of war. Some fell into addiction and despair, ending up homeless, wandering the sidewalks of big cities. Seeing them evokes deep sorrow.
A renowned naval artist donated a large canvas to the Vietnamese community in San Diego. On it, he invited former “boat people” themselves to sign their names—turning the work into a living record of survival and resilience, a testimony that will not fade.

I also remember vividly a veteran who often rides a motorcycle, standing before the crowd, reading a speech with a raspy voice yet full of emotion. He expressed gratitude to the former soldiers of the Republic of Vietnam, for forgiving the pain of being abandoned when the South fell. 


Another U.S. naval officer recalled the ship HQ 800 – the former CXH Mỹ Tho Floating Dock – which today, under the name **BRP Sierra Madre**, still lies on the reef at Second Thomas Shoal, a silent witness resisting expansionist ambitions in the South China Sea.

Those gestures, those words, that quiet wreath-laying, all gave me a renewed faith: that even though war has left countless wounds, human compassion can still build bridges. Americans and Free Vietnamese overseas.


The war drifts further into the past, but the heartfelt affection of these veterans remains, carrying a message: there are values greater than hatred, greater than politics – and that is our shared humanity. (HSP)

No comments: