TÔI ĐÃ YÊU NÀNG ĐẾN THẾ SAO
Sao mình cứ nghĩ đến người ta !
Yêu thật rồi chăng ? Nhớ thật à ?
Nếu chẳng, can chi mà khắc khoải
Vấn vương, như bướm vấn vương hoa ?
Trời ạ, trong veo sóng mắt nàng
Nửa là lưu luyến, nửa nài van
Hồn thu về đấy, xanh như ngọc
Đọng lại hương thu rất dịu dàng
Nắng Hạ nàng thường hong tóc mây
Má nàng như lụa, đỏ hây hây ...
Môi nàng tươi lắm, màu sen nhạt
Tóc ngủ vai ngoan, mộng rất đầy !
Tóc nhe. hôn làn má thắm kia
Nửa như e thẹn, nửa như khoe
Ngắm nàng chải tóc, tay làm lược
Những búp măng thon cản lối về
Tôi đã yêu nàng đến thế sao ?
Trong mơ, tôi đón cả nàng vào
Nàng cười như nắng, ngây thơ quá
Khiến kiếp tha hương thoáng ngọt ngào
Song Châu Diễm Ngọc Nhân
No comments:
Post a Comment