Cụ Hùng Cường , ngày trước lúc còn sinh thời , thường hay hát bản này mà tớ chả biết tên tác giả , chỉ nhớ nhất cái câu mà cụ ấy hay gân cổ lên như thế này : ...nếu một ngày không có em thì…..niềm cô đơn dài như ...năm tháng ………! Lúc ấy , máu trong người tớ nó còn …..tốt lắm , chưa trồi sụt không đều như bây giờ , nên chỉ cần phát giác ra mấy cái chỗ mà các đồng chí “thiến sĩ” ba đình gọi là ….nhạy cảm là tớ phản ứng ngay , do đó khi nghe câu hát này lại là lúc đang ngồi đấu láo với mấy thằng bạn trời đánh trong quán cà phê , tớ liền diễn nôm ra là ….cái nhà ông nhạc sĩ sáng tác ra bản nhạc quả là ...rất hiện thực ! Tụi nó hỏi lý do , tớ đã phải diễn giải nó ra thế này …..thế không phải là quá rõ nghĩa hay sao mà còn hỏi ?! Này nhé , ...một ngày không có em ….ông nhạc sĩ cô đơn , buồn đúng ...5 tháng , nếu không hiện thực làm sao ông ấy ...đếm được 5 tháng buồn cô đơn cho 1 ngày vắng em ?? Tính ra chỉ cần 2 ngày thiếu em là cụ tác giả đã gần thêm một tuổi nữa rồi , chả phải sao ?! Có thế mà cũng không tính ra ! Từ đấy tớ cũng nghiệm ra ….phận mình , nhưng vì lúc ấy chưa có máy tính để nhờ nó cộng trừ , nhân chia dùm nên chả biết được nếu cả 365 ngày mà không thấy em (vì em đã ...sang sông theo một …”alfa“ bên Thủ Đức rồi ) thì nó là bao nhiêu tháng buồn cô đơn , và vì không tìm ra đáp số mà tớ buồn đến độ ...vào lính hải quân !
Nhưng đấy là chuyện của hơn nửa thế kỷ trước , lúc mà còn anh anh , em em loạn xà ngầu kìa , còn bây giờ ….nếu có ăn mì gói trừ cơm vài ngày không chừng lại ….ngon miệng hơn đấy các cụ nhẻ ! Tớ không có đả động gì đến phở đâu đấy nhá , xin các cụ chứng giám , tớ chỉ dám mang mì ăn liền ra đây ví von cho phải đạo , ngộ nhỡ có ai hạch hỏi thì mình còn có bằng chứng ...ngoại phạm mà chống đỡ chứ !! Ngu sao ?!
Giờ thì , tớ đã có …”EM” mới rồi ! Em này ...ngon hơn em kia nhiều , tớ dám nói “chắc một câu xanh rờn “ như vậy mà không sợ lộng ngôn , nhưng xin các cụ để tớ làm điếu thuốc lào rồi thấm giọng vài ngụm nước chè cho thông cổ cái đã , em mới của tớ không nhõng nhẽo , giận hờn vu vơ đã là bớt đi được một gánh rồi nhá , em không đòi hỏi quà cáp , sinh nhật sinh nhiếc , chả có kỷ niệm kỷ niếc gì , muốn nghe em hát hò này nọ đều ok , bảo em sang mời ông hàng xóm qua gặp mặt ...em làm cái rụp ! Sai em mang thư từ , hình ảnh này nọ giao cho ai ...em chỉ biết vâng lời , như thế đã đủ làm tớ ...sướng rên lên rồi chứ còn đòi hỏi gì nữa ? Mà nào đã hết đâu , sướng cái là mình ngồi bao lâu thì em hầu chuyện mình bấy lâu , mình ngủ thì em cũng ngủ với mình , mình vừa thức giấc là đã có em ngay bên cạnh thì thử hỏi thiếu “ ẻm” sao được ! Thỉnh thoảng cao hứng em còn biết làm cho mình …..”sướng rên mé đìu hiu” ( mượn chữ này của cụ DA) nữa chứ ! Còn , còn nhiều nữa không kể hết ra đây được , nhưng …”túm lại “ bây giờ mà một ngày không có em thì ...chết sướng hơn chứ hết buồn nổi rồi ! Không có em thì cả thằng “Mac rể chệt tàu “ cũng còn chết nữa chứ nói gì ai ! Chưa kể đến cái ngày ám ảnh ấy còn có thể khiến bên phía …..”cầm quyền “vì không còn coi “dzu tu bi “ được mà đổ hết lên đầu “kẻ phục tùng “ tất cả những nỗi niềm thì ..sống không bằng chết !! Vì lý do bảo mật , không tiện tiết lộ danh tánh của …”.ẺM “ !
Quanbac Nguyen - Down Under
No comments:
Post a Comment