Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đang kỷ niệm 100 năm thành lập và thiết lập hệ thống an ninh cực kỳ chặt chẽ. Không chỉ quân đội được triển khai vào thủ đô để tăng cường an ninh mà còn có các lệnh cấm đối với các vật thể bay cấp đồ chơi như máy bay không người lái và thậm chí cả thả diều.
Ban Tuyên truyền ĐCSTQ đã triển khai các chương trình để truyền bá cho những người có cái gọi là “tinh thần cách mạng của Đảng”, chẳng hạn như “tinh thần ngày 4/5” khai sinh đảng và “tinh thần Trường Chinh” biểu tượng cho sự khó khăn mà đảng đã đi qua. Những “tinh thần” như vậy được sử dụng để vẽ nên một bức tranh lịch sử hào nhoáng của ĐCSTQ, nhưng lại đầy rẫy sự giả dối.Vào đầu những năm 1920, ĐCSTQ đã được đặt biệt danh là “Đảng của đồng Rúp Liên Xô” vì nó được Liên Xô cũ (USSR) tài trợ hoàn toàn. Năm 1991, Đế chế Liên Xô sụp đổ, dẫn đến việc giải mật các hồ sơ bí mật của cả Liên Xô và trang phục mà nước này sử dụng để "bôi đỏ" châu Á, Quốc tế Cộng sản (còn được gọi là Quốc tế thứ ba). Điều này cung cấp một bộ sưu tập thông tin về bộ mặt thật của ĐCSTQ.
Xem qua những tài liệu này, người ta có thể thấy rõ rằng ĐCSTQ, ngay từ đầu, đã được Liên Xô tạo ra như một công cụ để phá hoại chính phủ Trung Quốc và chia rẽ đất nước Trung Quốc. Liên Xô, thông qua Quốc tế Cộng sản, đã cung cấp kinh phí, vũ khí, huấn luyện quân sự, hỗ trợ hậu cần, cũng như hỗ trợ tổ chức và tư tưởng cho ĐCSTQ.
Một nghị quyết của ĐCSTQ đã gọi Liên Xô là “đất mẹ của chúng ta” theo nghĩa đen bởi vì chính Nga, chứ không phải Trung Quốc, đã khai sinh ra ĐCSTQ. Nó cũng đã thông qua một nghị quyết của Quốc hội của bên thứ ba chấp nhận mình là một chi bộ của Quốc tế Cộng sản. Vì vậy, Quốc tế Cộng sản đã thông qua nhiều nghị quyết để chỉ đạo ĐCSTQ phải làm gì và cách thức hành động. Ví dụ, Quốc tế Cộng sản nhấn mạnh rằng ĐCSTQ cử các thành viên tham gia Quốc Dân Đảng cầm quyền (KMT, hoặc Quốc dân Đảng do Bắc sĩ Tôn Trung Sơn thành lập) và sử dụng tư cách KMT của họ như một vỏ bọc hợp pháp để hoạt động công khai, đồng thời che giấu danh tính thực sự của họ. Bằng cách này, ĐCSTQ đã thành công trong việc thâm nhập vào Quốc Dân Đảng và cài cắm nhiều tay chân để giúp ĐCSTQ giành quyền lực.
Vì ĐCSTQ được tạo ra như một công cụ để thúc đẩy các lợi ích của Liên Xô ở Trung Quốc, điều này đồng nghĩa với việc nó đã phạm tội phản quốc trong xung đột Trung-Xô 1929 sau sự kiện tuyến đường sắt Mãn Châu Đông Trung Hoa. Dưới sự dẫn dắt của Quốc Dân Đảng, cả đất nước Trung Quốc đã cố gắng hết sức để đẩy lùi cuộc xâm lược của Nga. Ngược lại, ĐCSTQ đã ban hành chỉ thị cho các thành đảng trên toàn Trung Quốc “bảo vệ Liên Xô bằng vũ lực”. Vào thời điểm đó ĐCSTQ không có quân đội. Cách thức bảo vệ Liên Xô bằng vũ lực của nó là gây bạo loạn trên toàn quốc và tạo ra biến động xã hội ở mọi thành phố nơi nó có chi bộ. Trong khi đối phó với tình trạng hỗn loạn trong nước, khả năng đẩy lùi sự xâm lược của Liên Xô của các chính phủ miền Trung và Đông Bắc đã bị suy giảm nghiêm trọng. Thua trận, Trung Quốc buộc phải ký Hiệp ước Khabarovsk, từ bỏ đảo Heixiazi chiến lược trên sông Amur. Đây là hiệp ước nhượng bộ duy nhất mà Trung Quốc ký kết với một thế lực nước ngoài kể từ khi nhà Thanh sụp đổ năm 1911.
Việc phạm tội phản quốc cũng được thể hiện rõ trong phong trào đòi độc lập của Mông Cổ, vốn là một kế hoạch lớn của Liên Xô nhằm chia cắt Trung Quốc. Các tài liệu được giải mật cho thấy rằng trong khi chính quyền trung ương do Quốc Dân Đảng điều hành đã hết lần này đến lần khác chống lại sự xúi giục của Liên Xô về phong trào ly khai, ĐCSTQ lại tích cực ủng hộ Liên Xô.
Trong Hội nghị Yalta năm 1945 mà không có Trung Quốc tham gia, Hoa Kỳ, Anh và Liên Xô đã ký một thỏa thuận bí mật để chấp nhận yêu cầu của Liên Xô về một nước Mông Cổ độc lập để đổi lấy thỏa thuận tham gia chiến tranh chống Nhật Bản.
Quốc Dân Đảng hoàn toàn chìm trong bóng tối nhưng bị Hoa Kỳ buộc phải chấp nhận thỏa thuận Yalta. Trong khi cả nước phẫn nộ vì những thỏa thuận bí mật, các tài liệu giải mật cho thấy có một số cuộc trao đổi qua điện tín giữa nhà lãnh đạo Liên Xô Joseph Stalin và nhà lãnh đạo ĐCSTQ Mao Trạch Đông. Sau cuộc trao đổi, ông Mao đã mở rộng sự ủng hộ hết lòng của mình đối với việc chia cắt Trung Quốc với sự hẫu thuẫn của Liên Xô. Ông Stalin đã nói ông Mao phải làm gì để giành được sự ủng hộ trong nước cho nền độc lập của Mông Cổ.
Ngoài Mông Cổ, Liên Xô cũng cố gắng chia rẽ Trung Quốc bằng cách hỗ trợ phong trào đòi độc lập ở Tân Cương, gửi quân đến đó để chiến đấu cùng với lực lượng ly khai chống lại chính quyền địa phương trung thành với chính quyền trung ương Quốc Dân Đảng. Để hỗ trợ cho bước đi nguy hiểm này, ĐCSTQ đã thiết lập một văn phòng tại Urumchi thủ phủ của tỉnh Tân Cương ngày nay để tạo điều kiện liên lạc với phong trào và đề nghị hỗ trợ họ. Mao ca ngợi phong trào ở đó là một phần của Phong trào Cách mạng Vĩ đại Trung Quốc.
Từ năm 1927, với sự hỗ trợ của Nga, ĐCSTQ đã xây dựng được một lực lượng vũ trang có khả năng tiến hành chiến tranh du kích hoặc một cuộc nổi dậy quân sự. ĐCSTQ tạo ra các “căn cứ cách mạng” trên khắp đất nước. Đến năm 1931, những căn cứ như vậy đã đủ mạnh để họ có thể hợp lực tạo ra một “Cộng hòa Xô Viết Trung Hoa” với Mao là người đứng đầu. Sau đó, ông tự hào tuyên bố rằng “từ nay về sau có hai quốc gia ở Trung Quốc, một Trung Hoa Dân Quốc và một Cộng hòa Trung Hoa thuộc Liên Xô.” Điều này đánh dấu sự phân chia chính thức của đất nước.
Những điều này phác thảo một số bằng chứng từ các tài liệu được giải mật cho thấy bản chất xấu xa của ĐCSTQ. Do nền tảng khét tiếng của nó, ĐCSTQ đã cương quyết tẩy trắng chương này trong bài tường thuật chính thức của nó. Vào ngày 3/9/2020, Chủ tịch Tập Cận Bình đã nói một cách thấu cảm rằng “người dân Trung Quốc sẽ không bao giờ được phép có bất kỳ nỗ lực nào làm mất uy tín của đảng bằng cách xuyên tạc lịch sử của nó”. Điều này cho thấy rằng ĐCSTQ hoàn toàn nhận thức được quá khứ đầy tai tiếng của mình nhưng muốn che giấu nó trước mắt công chúng.
Tác giả: Ching Cheong
Ông Ching Cheong tốt nghiệp Đại học Hong Kong. Trong sự nghiệp báo chí kéo dài hàng thập kỷ của mình, ông chuyên đưa tin chính trị, quân sự và ngoại giao ở Hong Kong, Bắc Kinh, Đài Bắc và Singapore.
Quan điểm được trình bày trong bài viết này là ý kiến của tác giả và không nhất thiết phản ánh quan điểm của NTD VIỆT NAM.
Nguyên Hương
Theo The Epoch Times
No comments:
Post a Comment