Wednesday, April 13, 2022

Lòng Tự Tôn Dân Tộc.


Ngày còn làm nhà hàng trên New York. Địa điểm này nằm giữa hai trường đại học North và South Buffalo, học sinh từ khắp nơi trên thế giới đến đây theo học, nhiều nhất vẫn là các em từ Hoa Lục. Người Á Châu vẫn mê món Phở của người Việt nên thường đến ăn đông đảo vào mỗi dịp cuối tuần.
Một bữa sau khi đến ăn xong cả nhóm đứng xếp hàng trả tiền, một chú sinh viên đứng chót khoe với người đứng cạnh:
- Do you know China is number one? (Bạn có biết Trung Quốc là số một không)?
Người đang trả tiền chỉ nhún vai chứ không trả lời. Khi đến lượt người nói câu nói đó trả tiền, tôi nhìn hắn mỉm cười. Hắn lại hỏi tôi:
- Why are you smiling? (Sao ông cười)
Tôi hỏi lại hắn:
- Are you from China? (Bạn đến từ Trung Quốc?)
- Yes sir. (Đúng thưa ông.)
- How long have you been here? (Bạn ở đây bao lâu rồi?)
- Almost 2 years. (Gần hai năm.)
- Please tell me: Beside number one about population and product cheap goods, what else make you think China is numer one? (Xin bạn cho biết: Bên cạnh số một về dân số và sản xuất hàng hóa rẻ, còn điều gì khiến bạn nghĩ Trung Quốc là số một?)
Hắn kể một loạt về: Quân đội, uy tín quốc tế, các lãnh đạo có tầm nhìn xa...rồi kết luận. Ngay cả các trường đại học ở bên đó cũng nổi tiếng nhất thế giới.
- Is that right? If you believe so, why did you come to study here? (Phải không? Nếu bạn tin vậy tại sao bạn đến học ở đây?) Anh ta ngắc ngứ rồi trả lời:
- I am kidding. (Tôi đang đùa thôi)
*****
Không có gì sai khi tự hào về quốc gia, dân tộc của mình. Nhưng cần sự hiểu biết đủ và nắm vững vấn đề về những điểm mạnh của nước mình, để khi bị vặn hỏi chúng ta có thể trả lời một cách suôn sẻ.
Câu truyện này xảy ra cách đây đã 15 năm. Cho đến nay tổng sản lượng quốc gia T+ đã lên đến hơn 18,000 tỷ so với Hoa Kỳ 22,000 tỷ. Nhưng ở thời điểm đó niềm tự hào của chú sinh viên đó cũng hơi qúa sớm khi cho nước mình là số 1. Thật ra ngoài sức mạnh về kinh tế, uy tín của quốc gia Trung quốc còn kém Nhật nhiều mặt, dù cà hai đều ở Á châu và hai dân tộc đều bị ảnh hưởng bởi nền văn hoá Khổng-Mạnh.
Hình như căn bệnh này cũng lây sang cả nước mình. Bởi chúng ta vẫn hay nghe (đọc) trên các cơ quan truyền thông: Việt Nam đánh thắng mấy đế quốc to. Có phải đó là điểm đáng để tự hào? Hay đang phải cúi đầu lép vế khi cái "nước lạ" nó cứ chèn ép mọi bề?
HN.
* Chữ cheap goods là hàng hoá giá rẻ,( mà cũng kém phẩm chất).
Trang VCMN Facebook



No comments: