Ê, chúng mày mau ra đây mà xem: ”Bọn Sài Gòn chúng nó đang hôn nhau tích cực và hiện đại..”
2/-Hôn nhau tích cực
Ê, chúng mày mau ra đây mà xem: ”Bọn Sài Gòn chúng nó đang hôn nhau tích cực và hiện đại..”
Đó là lời gọi bạn hối hả của một tên công an trại giam Nam Hà vào năm 1980 khi hắn bắt gặp 3 bà vợ của mấy ông sĩ quan Miền Nam “gẫy súng“ thăm nuôi chồng, hôn nhau da diết sau những năm dài xa cách..
Người ta vớt xác của một thanh niên Hà Nội thất tình nhẩy cầu tự tử. Khám xét áo, quần, chỉ có độc nhất một mẩu giấy nhỏ viết: ”Chán đời vì hụt hẫng tình yêu..”
Tôi sinh ra và lớn lên ở Hà Nội cho đến năm 1954 thì lên “con tàu há mồm xuôi Nam.”
Sau ngày miền Nam bị bọn Việt Cộng Hà Nội xâm chiếm năm 1975. Để phân biệt người dân của ông Bảo Đại và người dân của ông Hồ. Người Việt Tỵ Nạn Cộng Sản gọi tôi (1954) là “Bắc Kỳ 9 nút”, (5+4=9). Gọi bọn Việt Cộng xâm lăng 1975 là: ”Bắc Kỳ 2 nút” . (7+5) -10=2).
Sau 21 năm, (1954-1975) ”Bắc Kỳ 9 nút” đồng hóa với Nam Kỳ trở thành ”Em gái Bắc Ninh, anh trai Biên Hoà..Ngôn ngữ nếp, tẻ pha trộn, dễ thương..
Sau 48 năm(1975-2020) “Bắc Kỳ 2 nút” đồng hóa với Nam Kỳ trở thành “cán ngố, dép râu..”. Ngôn ngữ sặc mùi thời thượng..
Trở lại chuyện của “ Đỉnh ngu trí tuệ”:
-Một lần, sau khi thỏa thuận ngầm với tên cai tù đổi cái áo sơ mi lấy một củ khoai mì luộc chín, hắn hẹn tôi: ”Chờ khi nào nhọ mặt, anh ra phía cầu xí, tôi sẽ đưa khoai cho anh..”
Ông chiến hữu miền Nam nằm cạnh tôi hỏi: ”nhọ mặt” là cái gì??.. Tôi cắt nghĩa: ”nhọ mặt” là lúc chập choạng tối. Ông cười..buông một câu ngắn gọn: ”Cán ngố..”.
7/-Em đẹp thành phố
8/--Quần bò.
”Tôi cần một cái quần bò..Tôi sẽ đổi cho anh 15 bơ bò gạo..Anh nhớ dặn vợ anh gửi về quần bò hiệu Le Vi (levis).
Ở Hà Nội lúc này quần Le Vi có gía lắm.. ”Tôi nói: ”theo tôi thì quần hiệu wrangler tốt hơn..Hắn trợn mắt ngắt lời tôi…”Anh biết gì?. Bây giờ quần bò Le Vi bọn đế quốc Mỹ nó chế biến vô cùng chất lượng. Hai ống quần buộc chặt vào hai con ngựa, quất roi cho chúng lồng lên mà quần không rách..”..!!??
9/--Bánh chưng nhân mỡ.
Trại giam Nam Hà. Tết đến, tên cai tù ngỏ ý bán bánh chưng.Mấy ông quan “thua cuộc” gom nhau đặt hàng.Chỉ một yêu cầu độc nhất là nhân bánh chưng phải có một miếng mỡ .. nợn...Khi giao hàng, hơn hai chục cái bánh mở ra, không thấy có miếng mỡ.
Dưới đây là cuộc đối thoại về mỡ..nợn..:
Ông quan “thua cuộc”: “..Cán bộ..sao nhân bánh chưng không thấy có mỡ lợn..??”. “
Cai tù: “Anh nhìn kỹ xem, cái nào cũng có tới hai thìa nước mỡ nợn đấy..”
Ông quan “thua cuộc”..ngọng!!..
Hai ông quan “gẫy súng” chết vì ăn phải trái độc.
Xác để trên hai cái chõng tre.
Ông trưởng trại nón cối tuyên bố:
.. “Hai anh này chết vì ăn phải quả độc. Vi phạm nội quy là cấm cải thiện. Nhưng xét qua quá trình lao động tốt. Nên tôi nhân danh đảng và nhà nước cho hai anh được phục quyền công dân..”
11/--Băng vệ sinh
Xe đò đi Mỹ Tho, ngừng nghỉ ở Trung Lương. Hai “chú bộ đội” hỏi thằng bé ngồi bên cạnh: “Miền Nam này bụi bậm, bẩn thỉu quá!! Em biết chỗ nào bán băng vệ sinh không??”. Thằng bé trả lời:“Tiệm tạp hóa trong kia”.
Khi trở lại xe, trên miệng hai “chú bộ đội “mỗi người mang một cái băng vệ sinh. Mặt hai“chú bộ đội” vênh váo văn minh,sạch sẽ..
Bà con trên xe im lặng nhì nhau, cười nhẹ!!
Sau 6 tháng “ học tập cải tạo”. Một ông quan “gẫy súng” viết bài phản tỉnh, trong bài phản tỉnh có câu: “Đường lối chính sách của bác và đảng rất là chân, thiện, mỹ..”.
Bài viết của ông bị đưa ra trước lớp học, bị giảng viên kết tội như sau:
“Cách mạng đã tha tội chết cho anh mà, anh con dám ví đường lối lãnh đạo của bác và đảng “là chân thằng Thiệu, thằng Mỹ”
Thủ Đô Little Saigon
From Diego Nguyen
No comments:
Post a Comment