Monday, September 4, 2017

XIN NGỘ ĐƯỜNG TU - Tha Hương

Thiền Sư Nhất Hạnh là ai? 
Trích:
"Ngày 11 tháng 9 năm 2001 là ngày mà Hoa Kỳ và cả Thế giới sửng sốt và đau thương vì khủng bố đã dùng phương tiện của chính người Mỹ đánh sập toà tháp đôi tại New York khiến trên 3000 người bị chết thảm, Nhất Hạnh phải là người cầu kinh để chia xẻ niềm đau thương nầy, trái lại, vào ngày thứ ba, 25-9-2001 lúc 7 giờ chiều, ông đến Riverside Church ở thành phố New York kêu gọi hoà giải với  những tên khủng bố, lại còn quảng cáo rùm beng trên tờ New York Times nguyên 2 trang A 5 và A 22 tốn hết 45,000 USD; trong đó có đăng câu trả lời của ông do ký giả Anne A Simpkinson hỏi, ông nói: trong vụ Mậu Thân 1968, chỉ có vài tên du kích bắn vu vơ, lập tức Mỹ đem bom tới dội, tàn phá thành phố Bến Tre làm hư hại 300,000 căn nhà.  Đây là đoạn văn được đưa lên tờ New York Times số ra ngày 25-9-2001, có cả hình ông ngồi chắp tay như đang cầu nguyện !" 
Ngưng trích.

******************************
Biếm thi THA HƯƠNG

(Cảm nghĩ về bài diễn văn tuyên truyền của ông  thiền sư  Nhất Hạnh tại New York ngày 19 tháng 9 năm 2001- xin các bác phổ biến giúp cho. Nhà cháu hết sức cám ơn.)


Tưởng rằng hèn mọn nhân gian
Trắng đen ăn bậy nói càn, đành đi
Còn nương cửa từ bi nhà Phật
Phải giữ lòng thành thật như gương
Trái tim Bồ Tát nhẫn nhường
Phát huy thiện đạo dẫn đường chúng sinh
Lòng trai giới giữ mình vô ngã
Cho  Phật Tâm sáng tỏa Phật Môn

Ai ngờ ông lại ác ôn
Ăn không nói có còn hơn người thường!
Ông bịa chuyện như phường cộng sản
Vu cáo gian thực trạng nước nhà
Ông ăn cơm trắng Quốc Gia
Nhưng hơi ông thở sao mà đỏ tươi !
Ông lươn lẹo hơn người thế tục
Tu như ông, cõi phúc càng xa
Tu hành mà lại điêu ngoa
Khen ông thuyết pháp rất là...đỉnh cao !

Ông không biết ông sao? Con rối !
Mượn Phật danh ông đội lốt vô
Ăn thêm nói bớt hàm hồ
Dạy khôn Lưỡng Viện một bồ..."chính em" !!!
Ông phê phán Mỹ hèn, Mỹ dốt
Như đảng chê Mỹ độn, Mỹ tồi
Toàn bài không có một lời
Trách quân khủng bố giết người không ghê
Mà chỉ thấy ông chê, ông trách
Mỹ Ngụy kia chính sách chướng phè
Vô nhân đạo, chẳng lắng nghe
Không mê make love lại nhè make war

Ông đạo đức quá ta, bái phục !
Ra ông quên cái nhục quốc vong
Cho nên ông nới rộng lòng
Tha bày không tặc khi không giết người
Còn ông ạ, thằng tôi,  trần tục
Nên không quên nỗi nhục bảy lăm
Muốn loài khát máu dã tâm
Phải đền những tội bất nhân nó làm

Ông " tha thứ" tham tàn bạo ngược
Thì cứ thạ.  Ai buộc nhà ông ?
Nhưng đừng nói có thành không
Đã tu thì phải giữ lòng thẳng ngay
Sao không học gương dày, đức độ
Đừng sân si mà ngộ đường tu ???
Tu mà gian dối ý đồ
Mà đi nói bậy, chỉ no bụng cười !
Nói năng xin hãy thật lời
Bởi ông bỏ dối gian đời, ông tu !
Đã tu thì phải chân như
Lời ngay đụng chạm ông ư ?  Cũng đành !!!


Tha Hương


 

No comments: