CÓ CẦN PHẢI NÓI ....???
Dẫu chưa một lần ta nói yêu nhau
Và chúng mình cũng không hề hứa hẹn
Vì ta yêu do tự lòng ta nguyện
Ðã bao lần rồi, nhìn lại mà xem
Không có nhau đời cô đơn, trống vắng
Không có anh, vùng trời em thiếu nắng
Không có em, anh khắc khoải đi tìm
Em trót dại khờ làm rách trái tim
Anh tự ái, không vá lành vết xước
Chốn thiên hà, mải chơi, bày Ô Thước
Nên để sông Ngân thiếu những nhịp cầu
Thế mà nào ta quên được nhau đâu
Bốn mươi năm vẫn kẻ thương người nhớ
Anh tiếc đầy duyên nhưng chưa đủ nợ
Em giận em sao ngờ nghệch, vụng về ...
Em trách ông Trời nghiệt ngã, nhiêu khê
Cho gặp gỡ rồi gây điều chia cách
An ủi em, anh bảo rằng định mệnh
Ðã qúa vô tâm bóp nghẹn cuộc tình
Ðịnh mệnh gì làm điêu đứng nhân sinh
Sao anh chẳng vì em mà chuyển đổi ?!
Chiều Phú Thọ nếu em không hờn dỗi
Và phải chi anh nuốt giận, làm lành ...
Thì trong đời em đâu có mất anh
Và anh chẳng phải tìm em như thế ...
Bốn mươi năm, em, tình thơ đẫm lệ
Bốn mươi năm, anh, thổn thức đi tìm !!!..
Bởi bốn mươi năm tình vẫn trong tim
Vẫn nức nở cùng tiếng hờn sông núi
Lần này tìm nhau đời vào chặng cuối
Ta có cần phải nói tiếng yêu không ???
Song Châu Diễm Ngọc Nhân
No comments:
Post a Comment