Hồn thu vừa chín ngoài song
Lá thu đã rụng cho lòng quạnh hiu
Tha hương, thu, giữa bóng chiều
Chạnh niềm cố quận bao nhiêu là sầu
Quê hương, tình ấy tình sâu
Nơi vòng tay Mẹ, nơi mầu tuổi thơ
Nơi em vừa biết đợi chờ
Nơi tôi vừa biết ngẩn ngơ yêu người
Nơi em tặng một nụ cười
Nơi tôi đón nhận để rồi nhớ thương
Bây giờ tít tắp mù sương
Xa quê, xa một đại dương mịt mùng
Việt Nam, ôi, thuở kiêu hùng ...
Và em, giấc mộng điệp trùng cũng xa
Kể từ mất nước, tan nhà
Quê đau, đau bởi phong ba, cát lầm
Đâu rồi, đạo đức, lương tâm
Mà sao ai oán, giam cầm, tang thương ?
Để tôi bèo bọt tha phương
Để em chìm giữa thiên đường máu tươi !
Em ơi, tôi nhớ nụ cười
Quê ơi, tôi nhớ khung trời mộng mơ
Mong quê vàng dựng màu cờ
Để tôi lại được ngẩn ngơ yêu người
Hồn thu vừa chín, em ơi .....
Ngô Minh Hằng
Tha hương, thu, giữa bóng chiều
Chạnh niềm cố quận bao nhiêu là sầu
Quê hương, tình ấy tình sâu
Nơi vòng tay Mẹ, nơi mầu tuổi thơ
Nơi em vừa biết đợi chờ
Nơi tôi vừa biết ngẩn ngơ yêu người
Nơi em tặng một nụ cười
Nơi tôi đón nhận để rồi nhớ thương
Bây giờ tít tắp mù sương
Xa quê, xa một đại dương mịt mùng
Việt Nam, ôi, thuở kiêu hùng ...
Và em, giấc mộng điệp trùng cũng xa
Kể từ mất nước, tan nhà
Quê đau, đau bởi phong ba, cát lầm
Đâu rồi, đạo đức, lương tâm
Mà sao ai oán, giam cầm, tang thương ?
Để tôi bèo bọt tha phương
Để em chìm giữa thiên đường máu tươi !
Em ơi, tôi nhớ nụ cười
Quê ơi, tôi nhớ khung trời mộng mơ
Mong quê vàng dựng màu cờ
Để tôi lại được ngẩn ngơ yêu người
Hồn thu vừa chín, em ơi .....
Ngô Minh Hằng
No comments:
Post a Comment