Hì hục đóng cho chúng một cái chuồng nưả nhà sàn kiểu chú Hồ, nưả sun room cho chúng tắm ánh sáng mặt trời, hai chú gà con lớn lên như thổi nhờ thực đơn giống như cám heo do bà đồ chế tạo; tức là hai vợ chồng đồ ăn xong, có đồ thưà , đuôi thẹo, bà đồ tuồn hết vào nồi đun sôi lên sùng sục thành một nồi cháo giống cháo heo, nhiều khi trong đó có cả phở, thịt kho, giả cày, burrito, steak, đồ biển…., nghiã là cái nồi này mà mấy ông tù cải tạo như đồ ở trong tù mà có để mà cải thiện là y chang đêm hôm đó có chầu hải pháo bắn máy bay, đạn tuôn ra như suối. Cho nên chủ trương không ăn thưà mưá mà đổ đồ ăn đi, phí cuả trời cho trong khi bao nhiêu người lớn trẻ em trên thế giới lâm cảnh đói khát……..đồ ăn dư hai ông bà đồ chủ trương cho chó ăn, nay chó đã ra kún thiên cổ nên cho gà ăn, ở bên Mỹ gà nuôi ở nhà coi như pet, nên không dám ăn thịt nó, có thèm lắm mua 99 cents, một pound đùi gà rút xương, lột da về luộc chấm nước mắm gừng, hay kho ăn tuỳ ý, hay chiụ khó vào Costco mua con gà rô ti, thơm ngon, mềm mại, nóng sốt ăn với bánh mì cali nóng ròn thì còn gì bằng.
Ông bà đồ không làm sao phân biệt được em gà nào là trống, em nào là gà mái vì chúng giống nhau như đúc, đầu, cổ mào, miếc y nh ư nhau. Khi thì ông đồ đoán con hay bắt nạt, tranh ăn là con mái, còn bà đồ lại đoán con bị bắt nạt là con mái thế là lại có trận cãi nhau, cả hai đều khăng khăng mình thuộc giới tính bị áp bức.
Chú gà trống hồi còn thơ ấu, hay bắt nạt em gà mái, nhất là cái trò tranh ăn thì không ai bằng, cứ mỗi lần bà đồ đem đồ ăn ra là chú trống giành ăn lấy, ăn để không kịp thở, hễ cứ em gà mái thò cổ ra ăn thì thay vì trống mổ thức ăn thì nó mổ tới tấp vào đầu em mái, làm em phải thối lui, chờ con trống ăn no nê, phè phỡn, mới dám ra ăn uống thật nhỏ nhẹ, và từ tốn; vậy mà trống ta vẫn không tha, thỉnh thoảng lại lấn em mái, giả bộ no bụng đói con mắt, trống mổ vài hạt bắp rồi lại lui ra chuồng sau ngó dáo dác.
Chú gà trống lớn như thổi, gần cả một năm tuổi mà mắc tật chậm gáy, mặc dù chàng ta đã biết tập đạp mái, nghiã là xoè cánh nhẩy lăng xăng bên em mái nhưng chưa được sự “ nhất trí” cuả em mái nên đành hậm hực vỗ cánh, vươn cao cổ nhưng “nói” không được.
Bà đồ thắc mắc tại sao chú trống chậm nói, mỗi sáng ra cho cặp gà ăn bà… gáy: “ cu, cú, cu, cu ”, cu cú cu, cu”. Chú trống tròn mắt nhìn bà đồ, mặt ngẩn tò te, cục cục nhỏ tí trong cổ họng… thấy mà phát chán.
Thế rồi một buổi sáng, ông bà đồ đang chùm chăn nằm nướng trên giường, bỗng nghe thấy tiếng: “ Cù cú cu cu, chữ cu sau cùng lại đứt đoạn xuống xề, nên tiếng gáy không được hùng dũng lắm, tuy nhiên ông bà đồ rất lấy làm đắc chí, phải thế chứ, gà trống mà không biết gáy thì mất mặt nam nhi.
Thế rồi mỗi buổi sáng sớm chú trống làm một tràng gáy lúc 04:30 AM và lần thứ hai vào lúc 06:30AM. Tiếng gáy cuả chú lanh lảnh vang rất xa; được cái là cái xóm cuả đồ quá hiền lành, không ai than phiền gì sất; phần vì mấy ông bà Mỹ già hàng xóm tai nghễnh ngãng không nghe, hoặc mấy cô bác láng tỏi Việt, Mễ đã quá quen thuộc với tiếng gà gáy nơi quê nhà, và hẳn rằng họ rất thích thú khi nghe âm thanh quý hiếm vang vọng này gợi lại ký ức thôn dã nơi sâu thẳm nơi quê hương, vả lại còn được chú trống báo thức đúng giờ cho những ai đi làm overtime sớm, “snooze” thứ hai cho bà con đi làm theo giờ bình thường. Hai ông bà đồ đã về hưu cả năm rưỡi nay nên chẳng màng đến đồng hồ hay con gà báo thức, nhưng đôi lúc có đi tiểu đêm, nên ai dạy trúng giờ thì nghe văng vẳng chú trống gáy, còn không thì chú có gân cổ đến mấy thì cũng vô ích.
Chú trống vỗ cánh xoành xoạch quanh chị gà mái, chị đã để lại trong ổ quả trứng trắng au, nóng hổi, chị nhảy xuống chuồng và theo anh trống ra ngoài, tha thẩn đi mổ sâu bọ. Chú trống oai phong cao to gấp đôi em mái, xoạc cẳng bới đống bark đỏ lót sân, kiếm đâu ra chú giun, kẹp ngo ngoe giưã cặp mỏ cứng. chú ghé sát đầu em mái ra điều khoe có thức ăn, chú lịch thiệp đặt chú giun xuống đất và ân cần mời mọc em mái sơi. Vưà đau vưà rát xong, mái đói bụng bèn gắp ngay chú run xấu số, nuốt ực một miếng lọt tót vào trong họng, xong chị liếc xéo anh trống mắng thầm:” tao mà không cho mày đạp và đẻ cho mày chục trứng thì sức mấy mà mày chiều chuộng tao, đồ giả nhân, giả nghiã, chả bù lúc còn nhỏ, mày tranh ăn, mổ tao cái nào cái ấu đau điếng, thiếu điều sói trán”. Chú gà trống tỉnh bơ, không để ý đến đôi mắt giống như tạc đạn cuả em mái, vẫn tiếp tục lịch sự mời mọc chị những món ăn béo bổ, hắn thưà cơ chị mải mê ăn uống, vỗ cánh, gãi cẳng nhẩy phóc lên lưng em mái, đuôi chú ấn xuống, đồ ngạc nhiên khi thấy đuôi em mái cũng vểnh lên đón nhận đuôi chú gà trống rất ân cần, cặp gà run lên bần bật một hồi, xong xuôi chú trống ngảy tót xuống, cả hai rũ bộ lông lù xù, mặt mũi đỏ gay thoả mãn, chú trống lại vỗ cánh làm một tràng: “Đời chỉ có thế mà thôi, đời chỉ có thế mà thôi”… đồ đem cái trứng vào khoe bà đồ, bà đồ thích thú cầm lấy nói:
-Trứng còn mới, ấm quá, để được chục quả cho mái ấp.
đồ gợi ý:
-Trứng tươi ăn bổ lắm, lại là trứng organic nưã, bà ăn cho khoẻ.
-Thôi ông ăn đi, có sẵn nước sôi đây, làm trứng la coóc nhé.
đồ rất sợ trứng vì bác sĩ nói trứng có nhiều cholesterol, nhưng mới đây trên Google lại đăng trong mục Sức Khoẻ rằng thì là tại đại học "Ha Vợt" các bác sĩ nghiên cứu ăn trứng bổ tim và lại còn trị được bệnh tiểu đường.
đồ rất mê trứng luộc, trứng tráng từ hồi nhỏ, mùi trứng rươi do bà cụ thân sinh chiên còn thơm lừng trong mũi đồ, mấy năm nay uống thuốc cholesterol nên phải kiêng khem, nay thèm trứng như điên, lại được bà đồ gợi ý, bèn đánh liều một cái la coóc.
Cái lòng đỏ âm ấm trôi ót vào củ tỷ, đồ khoan khoái thưởng thức cái vị ngọt ngào cuả cái công mang nặng đẻ đau do“gà nhà” tặng thấm vào từng tế bào cuả con tỳ, con vị. Có sao hay không cứ đổ tội cho bà đồ và Google là xong.
Hy vọng rằng kỳ đi thử máu tới: No star where !!!
đồ biển.
No comments:
Post a Comment