Tuesday, January 16, 2018

Pham Van Hong Oral History

Có dư luận cho rằng nếu ngày 19/01/1974, Hải Quân Việt Nam không nổ súng trước thì nước ta có cơ may giữ được Hoàng Sa trên đường lối ngoại giao, nhưng khốn nỗi họ có hiểu đâu dã tâm cuả Mao Trạch Đông, Chu Ân Lai và đồng bọn đã chủ ý chiếm toàn bộ Biển Đông gồm Hoàng Sa và Trường Sa để giành quyền bá chủ từ bao đời nay.
Đan cử trong trận Gạc Ma năm 1988, Lê Đức Anh, Chủ Tịch nhà nước việt cộng đã ra lệnh cho Công Binh và Hải Quân Việt Cộng không được nổ súng vào quân các đồng chí anh em Trung Cộng, nhưng rốt cuộc lính Trung Cộng đã xả súng bắn bia không thương tiếc các người em hữu nghị và chiếm lĩnh luôn đảo Gạc Ma thuộc quần đảo Trường Sa mà hiện nay chúng đã bồi đắp thành một căn cứ quân sự có sân bay cho các chiến đấu cơ  cất và hạ cánh, và trang bị các hoả tiễn đối không và đối hải tầm xa.
Mất đảo Hoàng Sa, nhưng chúng ta không bao giờ quên đảo, một miền đất quê hương luôn luôn gắn bó với những người thuỷ thủ HQ/VNCH, thế cho nên sau trận Hoàng Sa, rất nhiều gia đình Hải Quân đã cho ra đời các cháu bé mang tên Trần Thị Hoàng Sa, Nguyễn Thị Hoàng Sa … mà hiện nay các cháu đã rất thành công trong học vấn và nghề nghiệp nơi xứ người.  Dù cho đến hàng chục năm, hàng trăm năm, Hoàng Sa vẫn luôn luôn ở trong tâm trí cuả mọi con dân nước Việt và cùng tâm nguyện rằng Hoàng Sa mãi mãi là mảnh đất cuả Tổ Tiên. (HSP)

1 comment:

Hai Ho said...

Kính chào ông Hồng và Xin được góp vài ý kiến:
- Ông Hồng không giải thích hợp lý tại sao ông nói “Điệu hổ ly sơn?” Theo tôi, Mỹ không có nhu cầu đạo diễn trận chiến này để giúp TC lấy HS.
- Không thấy ông Kosh có vai trò gì trong công tác này? Một viên chức DAO trước là tr/úy LLDB, công tác ra vùng hành quân mang theo một ít dụng cụ “mưu sinh thoát hiểm” là chuyện bình thường. Ông Kosh có mặt ở HS với bất cứ lý do gì thì TC cũng nên ưu đãi để nói chuyện với HK. Ông Hồng và toán binh sĩ VN là tù binh, tất nhiên phải khác. Không thể căn cứ vào các yếu tố trên để kết luận ông Kosh có “mission” đặc biệt. Để từ đó cho rằng Mỹ đang dùng kế sách “điệu hổ ly sơn” thêm khó hiểu.
-Hai cây thuốc lá của ông Kosh, có một cây do Đại tá Ngạc bảo Hạm trưởng HQ5 tặng khi ông ta trên HQ5 chiều tối 18/1. Hồi ký của đại tá Ngạc (trong Hải sử) có nhắc việc này và ông ta có nói đùa: khi nào gặp lại ông Kosh tôi đòi lại cây Capstan quân tiếp vụ.
Còn tôi, nay tôi gặp lại th/tá Hồng (trên mạng) tôi cũng muốn đòi lại cái máy PRC-25 mà toán ông mượn của tôi đêm đó. Lúc đó tôi có chút thắc mắc tại sao toán ông đi công tác mà không có máy l/lạc hay có mà mượn thêm? nay hỏi (chơi) cũng chưa muộn! Đêm đó tay ông có mang chiếc nhẫn trường Võ Bị, hôm nay không thấy? Tôi biết vì khi toán ông ký mượn máy với ông thượng sĩ điện tử của tôi, tôi có mặt trong phòng ăn SQ với ông. Ông th/sĩ (Nguyễn Phú Hảo) này đã chết trong trận đó rồi, và tr/úy Nguyễn văn Đồng Khóa 25 VB (HQ 5) cũng chết ngay trong pháo tháp 127 ly, chắc ông đã biết?
Dư luận (viên) nói: Nếu VNCH không nổ súng trước, biết ngoại giao có thể HS không mất? Lý luận này có hàm ý VNCH hiếu chiến? kém ngoại giao? Và mất HS là lỗi của VNCH?
-HQ4 đang tuần tiểu vùng HS phát hiện có quân lính TC xuất hiện trên vài đảo thuộc nhóm đảo Nguyệt Thiềm của HS. Ngày 15/1, HQ16 tăng cường. Ngày 17, HQ5 và HQ10 nhập vùng hành quân. VNCH, Ngoại trưởng Vương Văn Bắc, gửi công văn phản đối nhiều lần, yêu cầu TC rút khỏi. Không kết quả. Đêm 18 rạng 19, toán Người Nhái của ta đổ bộ lên đảo Quang Hòa (Ducan) vừa thám thính vừa yêu cầu họ đi. Gần sáng TC nổ súng bắn chết tr/úy Đơn và 03 N N khác. Đến 10 giờ sáng chiến hạm VNCH mới được lệnh khai hỏa. Trận hải chiến chính thức bằng hải pháo thì VNCH khai hỏa trước nhưng nguyện nhân đưa đến quyết định trận chiến thì TC chiếm đảo và nổ súng bắn chết quân ta trước. Rõ ràng là VNCH đã “tiên lễ hậu binh” chứ không phải là một quân đội hiếu chiến, hành động thiếu cân nhắc, không tính toán.
Lập luận trên nhằm làm giảm ý nghĩa, giá trị của trận hải chiến năm 1974 với TC và đỗ lỗi cho VNCH làm mất HS. Rất dễ hiểu, chắc không cần phải đặt thành vấn đề .
Kính
Hải Hồ