Sự kiện ca sĩ Khánh Ly hát tại Đà Lạt ca khúc "Gia tài của mẹ" bị các nhà quản lý văn hoá phản ứng đã lại dội sóng dư luận.
"Gia tài của mẹ"là bài ca sự thật.
Sự thật bắc-nam thù nghịch bởi ý thức hệ Quốc gia- Cộng sản.
Sự thật hàng triệu người Việt cả hai bên đã chết dù bởi súng Mỹ hay súng Liên Xô, Trung Quốc.
Sự thật 21 năm chiến trận, người Mỹ chỉ tham chiến hơn 8 năm từ 1964 đến đầu năm 1973.
Sự thật là cuộc nội chiến ý thức hệ ấy đến tận hôm nay vẫn chưa dứt khi quan hệ Việt-Mỹ đã là bạn đối tác toàn diện-tay trong tay.
Nếu không phải nội chiến thì khi Mỹ rút quân:
Tại sao Nam- Bắc lại tiếp tục bắn giết nhau?
Tại sao sau 30.4.1975 hàng triệu sĩ quan, công chức VNCH bị đi cải tạo, nhiều người đến chục năm?
Tại sao con cái của những người của VNCH bị kì thị không được vào đại học?
Tại sao đa số các sản phẩm văn hoá của chế độ VNCH bị tiêu huỷ hoặc bị cấm?
Và tại sao hàng triệu người phải bỏ nước ra đi, thân gửi biển cả, chả biết đâu bến bờ?
47 năm rồi điều đơn giản nhất là nhìn nhận sự thật với không ít nhà lãnh đạo VN vẫn là khúc xương khó gặm, vẫn là hào luỹ khó vượt qua thì làm sao hội tụ Dân tộc, thì làm sao Đoàn kết Quốc gia?
Đến tận hôm nay, Đất nước cứ đụng đến quá khứ dù chỉ là một ca khúc, một nhân vật lịch sử, lại bời bời chia rẽ, thì điều Trịnh Công Sơn cất lên trong ca khúc "Gia tài của mẹ" chua chát thay vẫn còn nguyên là gia tài của mẹ:
Một nước Việt buồn.
Bởi, còn nguyên đó những đứa con chung một cha vẫn chưa quên hận thù.
Bởi, còn nguyên đó giằng xé trong mỗi người Việt cuộc nội chiến của chính mình.
Bởi, còn nguyên đó không ít đứa con bội tình.
Lưu Trọng Văn
Another link:
No comments:
Post a Comment