Heriberto Araujo/Juan Pablo Cardenal |
Việc
bắt giữ một “trùm Mafia ‘ Tàu tại Tây Ban Nha vào hồi giữa tháng mười
đã vén màn về việc phạm pháp hình-sự trong lòng cộng-đồng và phản-ảnh quyền-lực,sự phức-tạp và sự ăn khớp trên thế giới của những nhóm hình-phạm.
Ngay
trong những cơn ác-mộng tệ hại nhất,cộng-đồng Trung-Hoa ở Tây Ban Nha
hẳn chẳng bao giờ nghĩ đến là chiến-dịch Chequian-Emperador một tin
thường ngày lại trở thành tai hại cho hình ảnh của họ. Với một nhóm đã
coi việc kín đáo như là yếu tố căn bản trong lối sống -và là một trong
những sức mạnh của nó – công luận chỉ có thể nhận được những tin tức tồi
tệ :chuyện huyền hoặc về phương pháp cuả nhóm hình phạm sẽ bị coi là có
tội gian lận với Ngân Khố Tây Ban Nha một khoản tiền lên tới mức 35 tỉ
euros,bão động của băng đảng do Gao Ping chỉ huy,để xách nhiễu tiền
bạc,tham nhũng và ‘áp phe’ liên hệ tới mãi dâm và bán ma tuý.
Dẫu
rằng không thể ‘vơ đũa cả nắm’ và cũng không thể lẫn lộn, không nên
phán đoán bằng những biến cố này toàn thề 170.000 người Trung Hoa sống
trên đất nước chúng ta,việc phát-triển thương mãi Trung Hoa tại Tây Ban
Nha và trong những vùng khác trên địa cầu hiện ra những yếu-tố đòi ít ra
là một sự suy nghĩ.
Cũng
như mọi di dân,người Trung Hoa ra đi không một mục tiêu nào khác hơn là
mua bán. Nhưng tiến trình di dân này, với sự tiến triển chóng mặt trong
những nước như Pháp,Ý hay Tây Ban Nha,đã không kèm theo một sự hội nhập
xã hội hoàn toàn:nó thường giới hạn ở tiếp xúc kinh tế và thương mãi.
Và chính ở chỗ thiếu hội nhập và ràng buộc vào xã hội tiếp nhận -được
diễn ra trong phong cảnh đô thị bởi khái niệm khu phố Tàu (Chinatown) -
đã đóng góp vào việc tạo ra những “Nhà Nước trong Nhà Nước”,theo như
cách dùng chữ của nhiều ‘ông cò’,trong lòng một thứ lãnh-thổ trị-ngoại
của Trung Hoa trong đó luật lệ hay các điều kiện lao-động,ví dụ,theo các
kiểu mẫu do cộng đồng ấn-định chứ không phải do Nhà Nước.
Chiến-dịch
Chequian-Emperador thực ra đã cho thấy một hệ thống đồ sộ làm sạch tiền
và trốn thuế. Hai yếu tố lấy ra từ chiến-dịch cảnh-sát trong những năm
vừa qua để chống việc buôn người, khai-thác nhân-công và khai gian thuế.
Chuyện thứ nhất, đó là việc phát-triển một hệ-thống hình-phạm nội-bộ
đối với Trung-Hoa ở ngay trên lãnh-thổ chúng ta, với những hệ thống
kim-tự-tháp và việc lan tràn song song trong nhiều khu-vực. Trong lúc
này, khu vực xuất nhập cảng là khu vực duy nhất bị nhắc tới trong
chiến-dịch đang diễn ra, nhưng những khu vực truyền-thống khác liên-hệ
tới di dân Trung Hoa (cửa hiệu ăn, bán lẻ vải vóc, văn phònh dịch vụ,
bất-động-sản, tiệm rượu) cũng có lẽ bị chạm tới.
Một sự dịch chuyển và một tổ chức ngoại hạng
Hệ
thống – mà chúng tôi đã khảo sát cùng một cách ở những nước khác -hoạt
động ít nhiều như thế này: doanh nhân Trung Hoa “nhập-cảng” một
nhân-công bất hợp pháp qua trung-gian của những hệ thống của nó và của
những “đầu rắn”, nó khai thác trong nhiều năm trời trong các thương mãi
của nó (nhà hàng ăn,xưởng,cửa hàng) cho đến khi nhân công này trả hết
nợ.
Sự
bấp bênh và điều kiện sống và làm việc ép buộc một đôi khi tàn bạo.
Người di dân mới này, sau khi trả xong món nợ vay mượn để có thể đến
miền đất hứa, kế đó phải trả để hợp pháp hoá và có được các giấy tờ
(điều này cần đến,như một phép lạ, sự can thiệp của những văn phòng
Trung Hoa được kiểm soát hay tài-trợ bởi cùng những người xếp).
Cuối
cùng, người di dân mượn một món nợ cuối dưới hình thức tín-dụng không
chánh-thức để có thể dựng lên công việc của chính mình và như thế đi từ
qui chế người bị khai thác sang người khai thác.Một khi có lời trên việc
bán mì xoắn (tortilla) hay áo thun (T- shirt) vừa mới được làm ra,người
doanh nhân mới này cần phải xoay sở để trả nợ. Lúc đó, nó dùng đến
những người di dân mới, bị mắc nợ và bị nó khai thác, trong khuôn khổ
việc thương mãi của nó. Nếu như khu vực truyền thống đã đầy ứ những
người tàu khác và nếu như nó không biết sợ mà cũng không biết
thận-trọng, nó sẽ quay sang khu vực hoàn toàn bất hợp pháp, như là mãi
dâm, cờ bạc hay buôn bán ma túy.
Phố Prato ( đỏ) – Vùng Toscane (vàng)
Yếu
tố thứ hai làm cho tổ chức này càng phức tạp hơn nữa, chính là việc
quốc-tế-hoá một số hệ-thống đã tập trung một cách lạ lùng,xét về nguồn
gốc địa lý. Ở Âu châu ví dụ,phần lớn những người di dân Trung Hoa đến từ
tỉnh Zhejiang, nơi có địa điểm Qingtian,trọng tâm của di dân Trung Hoa
sang Tây Ban Nha và Ý Đại Lợi, nhờ ở tiền hoa hồng,đã phát triển với một
tốc độ gia tăng. Những người di dân này,thoạt đầu đến Hoà Lan hay Pháp,
sau đó xuống lưu vực Địa Trung Hải,cho thấy một mức độ ngoại hạng về
dịch chuyển và tổ chức. Họ đến nơi nào có công ăn việc làm hay có thương
mãi ,ở đó họ có thể làm giàu nhanh chóng để có thể triệt thoái lẹ và
trở về Tàu, nơi mà họ dễ dàng đưa tiền về nước với một mức thuế không
đáng gì!
Vì
rằng nó là nước tây-phương cuối cùng tiếp nhận những người di dân Trung
Hoa,Tây Ban Nha cần phải quan sát những nước láng giềng để tránh những
sai lầm tệ hại, tạo thuận lợi cho việc hội-nhập và tránh tình trạng như ở
Prato. Trong thành phố này ở Toscane cách chừng 30 cây số Florence, có
căng thẳng thường-trực giữa người Tàu và dân Toscans
Một hình thức phân biệt chủng tộc
Xưởng may người Tàu tại Prato chuyên môn về đồ Luxe
Chiếc
nôi truyền-thống của vải vóc rất được chuộng ở Âu Châu,thành phố đã
thấy những người Tàu đến vào những năm 1980, ban đầu như những người làm
trong những xí nghiệp gia đình người Ý đã xuất cảng vải vóc của họ khắp
Âu Châu. Chưa tới một thập niên đã sinh ra thế-hệ doanh-nhân đầu tiên
Trung Hoa về vải vóc, ngày nay kiểm soát 60% hoạt động với hơn 4800
xí-nghiệp và một dân số chính-thức khoảng 25.000 người Trung Hoa trong
một tổng số 200.000 dân.
Bọn
hắc-đạo cũng lan tràn cùng một nhịp độ và cũng vì thế , nơi này trở
thành tâm-điểm của những hoạt động bất hảo và của việc rửa tiền của
‘mafia Tàu’ trên khắp Âu Châu .”Trong tất cả những nhóm di dân,chính là
hình phạm Tàu nẩy nở nhất trong vùng” theo giải thích của một phó thanh
tra lưu tâm về hiện tượng này từ hơn mười năm qua.
Trong
thành phố, người này sống không biết đến người kia, trong một thứ
phân-biệt chủng-tộc giữa người địa phương và người Tàu.Những người Ý khó
chịu về việc làm giàu của người Tàu và cáo buộc họ việc trốn thuế và
không mang lại giá trị gia tăng cho vùng: vải the,máy móc,thợ thuyền và
nhà phân phối tất cả đều là Tàu. Chỉ có khách hàng sau cùng là người Ý.
Đâu là lợi ích rút được cho vùng?Người Tàu trách họ là đã làm chuyện bao
đồng.
Roberto Cenni
Coi
như điều này chưa đủ, giới quyền lực chính trị chỉ làm cho các việc rắc
rối them. Năm 2009,chính Roberto Cenni, một người bình dân chống Trung
Hoa được bầu làm thị trưởng. Ngày nay, các cộng đồng xem chừng xa cách
hơn bao giờ hết. Đó là một bầu thế giới vi tiểu chẳng có gì lý tưởng đối
với một vấn đề mà giải pháp – ở Ý cũng như ở Tây Ban Nha – là qua việc
thích ứng tốt về phần người Trung Hoa, bằng việc tiêm trả lại sự giàu có
trong đời sống địa phương bằng cách dùng nhân viên trong vùng và về
phiá chúng ta bằng một sự bao dung rộng lớn đối với một nhóm mà sự hiện
diện đã được thừa nhận đúng mức về tầm quan trọng và về uy tín trong
lòng xã hội chúng ta
Bối-cảnh
Gao Ping ‘tiểu hoàng đế’ muốn làm Guggenheim.
Hằng
mấy chục người – trong đó có 53 người Tàu và 17 người Tây Ban Nha -,bị
ngờ là đã rửa sạch hằng trăm triệu euros, đã bị bắt giữ ngày 17 tháng
mười tại Madrid, trong khuôn khổ một chiến-dịch rộng lớn của cảnh-sát.
Được đặt tên ‘chiến-dịch hoàng-đế’, chiến-dịch đã động-viên hơn 500
nhân-viên trên khắp nước. Tổ chức bị phá vỡ bị ngờ là đã rửa sạch 1,2 tỉ
euros trong vòng ước tính là bốn năm hoạt động. Cuộc điều tra đã đưa ra
ánh sáng một hệ thống rộng lớn để rửa tiền đến từ mãi dâm, cướp của,qua
các xí nghiệp bình phong, nhất là các “tiệm nhậu có ca-ra-ô-kê” hay các
tiệm ăn.
Theo
như biện-lý-cuộc, tiền bẩn cũng được đặt trong các thiên-đường thuế-vụ,
với sự giúp đỡ của các trung-gian Tây -banh-nha hay Do-Thái, hay được
chuyển về Trung-Hoa bằng xe hơi hay bằng tàu hoả.
Gao Ping
Trong
số những người bị bắt giữ có Gao Ping, được coi như một trong những thủ
lãnh của hệ-thống. Là chủ nhân vùng khu thương mãi Tàu ởFuenlabrada
trong vùng ngoại ô của thủ đô Madrid, coi như một trong những khu lớn
nhất Âu Châu. Gao Ping 45 tuổi, đã đến Tây Ban Nha vào năm 1989. Ông này
duy trì những bang giao tốt đẹp với các nhân-vật của giới chánh-trị và
kinh-tế Tây-ban-nha, và cũng còn là một người sưu tập mỹ thuật đam mê,
ghi chú của El Pais theo đó ông ta không phải chỉ có một chủ tâm về việc
bán sỉ [..] tham-vọng của ông còn là điều khác: mỹ thuật. Ông đã khai
trương một trung tâm mỹ thuật đương thời Iberian một trong những khu vực
tư lớn nhất dành cho mỹ thuật ở thủ đô Trung Hoa. Và điều này ông ta có
một mẫu mực: ông mong muốn bắt chước Guggenheim,gia đình kỹ nghệ và
nhân-ái người Mỹ đã bắt đầu bằng việc nhập cảng các hàng thêu từ nước
Thụy Sĩ nơi sinh quán vào giữa thế kỷ XIX rồi làm giàu sau đó với kỹ
nghệ khai mỏ và đúc kim loại.
Heriberto Araujo/Juan Pablo Cardenal
Nam Yết chuyển
No comments:
Post a Comment