Sunday, June 15, 2014

Gặp tân thiếu úy xuất thân West Point, Lê Hoàng Phú


WESTMINSTER, Calif (NV) - Sự kiện có bốn thanh niên gốc Việt trong khoảng 1,000 sinh viên sĩ quan vừa tốt nghiệp Học Viện Quân Sự West Point vào cuối Tháng Năm mới đây là niềm hãnh diện không chỉ của những tân Thiếu Úy trẻ này và gia đình, mà còn của cả cộng đồng người Việt.
Bốn thanh niên gốc Việt ưu tú này là Phillip Lê Hoàng Phú, Jonny Nguyễn, Vincarlo Nguyễn và Amanda Nguyễn.




Thiếu Úy Phillip Lê Hoàng Phú (giữa) được Tổng Thống Obama bắt tay chúc mừng trong lễ ra trường tại Học Viện quân Sự West Point, hôm 28 Tháng Năm 2014. (Hình: Lê Hoàng Phú cung cấp)

Thiếu úy Phillip Lê Hoàng Phú, dân cư quận Cam, cùng thân phụ là ông Lê Thiện Phước đến thăm tòa soạn nhật báo Người Việt, và kể lại thời gian được đào luyện tại Học Viện Quân Sự uy tín nhất của Hoa Kỳ, nếu không muốn nói của thế giới. Phú nói chuyện bằng tiếng Việt khá lưu loát, dù cho biết “sau 4 năm học tập đã quên bớt” vì hoàn toàn không có dịp nói tiếng Việt tại trường.
Nhớ lại thời gian huấn nhục (Cadet Basic Training), lúc chân ướt chân ráo mới vào trường, Phú thổ lộ rằng “cũng có lúc mệt mỏi và nản lòng” nhưng với quyết tâm, bốn năm gian khổ rồi cũng vượt qua được. Giờ đây Phú đang chuẩn bị đến căn cứ Fort Hood ở Texas, để phục vụ quân đội Hoa Kỳ, trong lãnh vực phòng không (air defense artillery).
Trong khi con nói, người cha, trong chiếc áo polo màu xanh nhạt, túi áo thêu hàng chữ “West Point Dad” hồi tưởng lại buổi lễ ra trường hôm 28 Tháng Năm vừa rồi.
Hôm ấy, khi các sinh viên sĩ quan, trong bộ quân phục xám nhất loạt đứng dậy, lớn tiếng reo hò và tung một rừng nón trắng lên làm kín không gian, đánh dấu buổi lễ tốt nghiệp tại West Point chính thức chấm dứt, ông Phước là một trong những bậc phụ huynh theo dõi con em mình ở những hàng ghế phía dưới.
Ông kể lại cảm tưởng, ánh mắt vẫn còn lóng lánh niềm vui xen lẫn cảm động: “Ngày lễ ra trường, khi các cháu tung nón trắng lên, chúng tôi thực sự xúc động, thấy con mình đã đi qua được chặng đường dài, một chặng đường mà tôi nghĩ không phải là dễ cho bất cứ một em nào.”
Rồi quay sang nhìn người con trai thân yêu, ông Phước bày tỏ: “Cũng như ba nói với con đó, ba rất hãnh diện và hy vọng sau này con sẽ là một công dân tốt để giúp đỡ cho xã hội và cho đất nước.”
Thiếu Úy Lê Hoàng Phú im lặng nhìn cha bằng đôi mắt biết ơn.
Ước mơ của cậu bé 9 tuổi
Chặng đường vừa đi với người thiếu úy trẻ vừa tốt nghiệp rất dài, khởi đầu từ thuở Phú còn là một cậu bé khoảng chín, mười tuổi. Phú tâm sự: “Từ lớp 4 Phú đã muốn vào học trường sĩ quan quân đội, nhưng giữ trong lòng thôi, chưa dám nói với cha mẹ.”


Sinh viên sĩ quan reo hò và tung nón lên không gian, khi buổi lễ tốt nghiệp tại học viện quân sự West Point chính thức chấm dứt. (Hình: Lê Hoàng Phú cung cấp)
Trả lời câu hỏi tại sao lại chọn một sự nghiệp quân sự, và tại sao lại muốn vào trường West Point, Phú cho biết “muốn phụng sự đất nước” sau khi ra trường trung học, lại “muốn là một sĩ quan quân đội,” cho nên thấy cách hay nhất là xin vào Học Viện Quân Sự West Point, vì đây là trường đào tạo cho sĩ quan quân đội Hoa Kỳ nổi tiếng nhất.
Ông Phước cho biết “khá ngạc nhiên” khi Phú cho gia đình biết muốn vào trường West Point. Ông nói: “Tôi không ở trong quân ngũ, mà ở nhà chúng tôi không cho các con chơi súng, nên khi biết con muốn gia nhập quân đội Hoa Kỳ, gia đình chúng tôi cũng rất do dự, bởi vì mình từng sống trong một xứ Việt Nam chiến tranh lâu dài.”
Ông thổ lộ: “Lúc đó chúng tôi thực sự lo lắng, bận tâm rất nhiều, và cũng giải thích cho con những điều lợi, điều hại, vì chiến tranh có thể tạo ra sự mất mát tổn hại rất nhiều cho gia đình, cho xứ sở. Nhưng sau khi phân tích kỹ và tìm hiểu thì chúng tôi ủng hộ ước muốn của cháu, vì cha mẹ thì luôn luôn thương con, thấy con mình thích gì thì mình phải hỗ trợ nó. Vả lại mục đích của nó cũng cao cả, mình là người Việt Nam ở đây, cũng muốn đền đáp cho cái xứ sở cưu mang mình.”
Vấn đề là điều Phú chọn khó quá! Học Viện Quân Sự West Point nổi tiếng là một trong những đại học có điều kiện tuyển sinh khó nhất, với tỉ lệ học sinh được nhận chỉ khoảng 9%.
Ôn lại thời gian được tuyển vào, Phú nói: “Mỗi tiểu bang được chia thành nhiều địa hạt, hồi đó Phú tự vào website của ông Ed Royce, tìm cách liên lạc để nhờ ông ấy giới thiệu” và khoe được cha “hỗ trợ và theo dõi từng bước.”
Phú kể: “Hồi đó Phú không được gặp trực tiếp ông Ed Royce, chỉ được văn phòng ông giúp thủ tục, rồi trường West Point gửi 3 sĩ quan đến để phỏng vấn. Họ hỏi những câu như mấy năm qua Phú đã làm những gì để phục vụ cộng đồng, Phú đã học được vai trò lãnh đạo trong tổ chức nào?”
Và kết luận: “Rất may hồi nhỏ Phú đi Hướng Ðạo nên quen sinh hoạt cộng đồng, mà cũng chơi thể thao nữa.”
Hỗ trợ của gia đình
Sự may mắn của Phú bắt nguồn từ việc được gia đình chuẩn bị cho từ tấm bé. Phú đã được cha mẹ sắm cho túi hành trang đầy đủ nhất khi cho tham dự sinh hoạt hướng đạo ở liên đoàn Chi Lăng, rồi sau đó theo học những lớp về leadership trong sinh hoạt cộng đồng do Hội Hồng Thập Tự tổ chức.


Thiếu Úy Phillip Lê Hoàng Phú (thứ hai từ phải) cùng cha (trái), mẹ và anh trai chụp hình lưu niệm sau lễ ra trường. (Hình: Lê Hoàng Phú cung cấp)
Chia sẻ kinh nghiệm của mình, ông Phước nói: “Muốn vào học West Point các cháu phải có sự chuẩn bị từ nhỏ, không phải cứ học giỏi rồi nộp đơn mà các em được nhận vào ngay đâu, phải có tài lãnh đạo, và từ nhỏ Phú đã học được điều này trong các sinh hoạt cộng đồng.”
Sự hỗ trợ này vẫn tiếp tục trong thời gian Phú được huấn luyện tại West Point. Ông Phước cho biết trong suốt thời gian Phú theo học cả gia đình ai cũng theo sát và ủng hộ.
“Mặc dù một năm Phú có một vài kỳ nghỉ thôi, trong những kỳ nghỉ đó chúng tôi luôn luôn ở bên nó, ngay cả những sinh hoạt của trường, mỗi năm có sinh hoạt ở tận New York chúng tôi cũng bay ráng tới, để mà chia xẻ an ủi con trong “nỗi buồn xa xứ,” khuyến khích con khi nó nản lòng.”
Học Viện Quân Sự West Point
Học Viện Quân Sự West Point (United States Military Academy at West Point), gọi tắt là trường võ bị sĩ quan West Point, hay West Point, là học viện quân sự cổ kính và uy tín nhất của Hoa Kỳ, nơi từng đào tạo ra hai vị tổng thống (Grant và Eisenhower), cùng những vị tướng lừng danh của nước này, như Patton MacArthur, và nhiều lãnh đạo cấp cao trên thế giới.
Nằm bên bờ sông Hudson, tại West Point, gần thành phố New York, West Point tọa lạc trên một khuôn viên rộng rãi khoảng 65 km vuông. Với chương trình học 4 năm, hàng năm West Point đào tạo khoảng 1,000 sĩ quan với cấp bậc thiếu úy cho quân đội Hoa Kỳ. Theo website của trường, số sinh viên toàn trường trung bình mỗi niên khóa khoảng 4,600 và tỷ số học sinh cho mỗi giáo sư là 8. Toàn trường có khoảng 60 sinh viên sĩ quan quốc tế cho tất cả các cấp lớp.
Ðể được tuyển vào West Point, ngoài điểm trung bình cao khi tốt nghiệp trung học, cũng như điểm thi SAT, sinh viên nộp đơn phải qua một cuộc sát hạch sức khỏe, phải chứng tỏ có tinh thần phục vụ, có tài lãnh đạo, và quan trọng nhất là phải được một dân biểu hay thượng nghị sĩ, thậm chí phó tổng thống hay tổng thống giới thiệu, phải qua mấy cuộc phỏng vấn, và phải nộp ba bài luận.


Bốn thiếu úy gốc Việt vừa tốt nghiệp Học Viện quân Sự West Point niên khóa 2014. Từ trái: Phillip Lê Hoàng Phú, Jonny Nguyễn, Vincarlo Nguyễn và Amanda Nguyễn. (Hình: Lê Hoàng Phú cung cấp)
Sau khi được tuyển, các sinh viên sĩ quan tại West Point được đào tạo hoàn toàn miễn phí, ăn ở và bảo hiểm sức khỏe cũng miễn phí, và mỗi tháng được nhận một số lương khoảng $900 đô la trong thời gian theo học. Khi ra trường, phục vụ trong quân đội với lương cao bằng những người có học vấn tương đương. Thống kê cho biết để đào tạo được một sĩ quan tại West Point, chính phủ Hoa Kỳ tốn khoảng $450,000 Mỹ kim.
Với mục đích đào tạo được các lớp sĩ quan “văn võ song toàn,” chương trình huấn luyện của West Point rất gay go. Phú cho biết ngoài thời gian học văn hóa và chuyên ngành từ tháng Tám đến tháng Năm, mỗi mùa hè, các sinh viên phải vào trại và tham dự những cuộc huấn luyện quân sự.
Dưới đây là lời chia sẻ của một sinh viên West Point trong diễn đàn dành cho học sinh vừa tốt nghiệp trung học so sánh điều kiện vào các đại học nổi tiếng Harvard, Yale, và Princeton với West Point:
“Trung bình sinh viên West Point được ngủ khoảng năm tiếng đồng hồ mỗi đêm - và ngoài việc học văn hóa, còn phải thi hành nhiều nhiệm vụ, tham dự các sự kiện bắt buộc, tập thể thao ít nhất 2 tiếng mỗi ngày. Phải dùng bữa ở trường, trừ bữa ăn tối. Phòng trại (barrack) không phải chỉ là phòng ngủ, nó còn là văn phòng. Giờ làm việc trung bình là từ 5:30 sáng đến 10:30 đêm. Cửa phòng phải để mở từ 7:30 sáng đến 9:30 tối, và trong thời gian này bất cứ ai (cấp trên) cũng có thể vào phòng và xem xét xem các đồ dùng có được sắp xếp theo quy định không. Cuối tuần thường thì phải tham dự các cuộc huấn luyện, và rất ít khi được nghỉ phép.”
Không chỉ “văn võ toàn tài,” sinh viên sĩ quan ở West Point cũng được theo dõi kỹ về hạnh kiểm, đạo đức. Một trong những điều mà các sinh viên ở đây phải thuộc nằm lòng là “Không ăn gian, không nói dối, không lấy của người khác, và chấp nhận những người vi phạm những điều này.”
Ðược hỏi về ba điều gì quan trọng nhất đã học được tại West Point, Phú trình bày: “Ba điều đó là sự lãnh đạo, tinh thần đồng đội, và kỷ luật. Mỗi mùa hè các sinh viên phải học tài lãnh đạo bằng cách hướng dẫn một nhóm khoảng 50 người để thi hành một sứ mệnh được giao. Nếu muốn hoàn thành nhiệm vụ thì phải biết làm việc chung, để làm việc chung thì phải có kỷ luật và phải có người lãnh đạo.”
Hiện Phú đang chờ đến tiểu bang Oklahoma để được huấn luyện về ngành phòng không khoảng 5 tháng trước khi đến căn cứ Fort Hood Texas, và phục vụ ở đó ít nhất là ba năm trước khi thuyên chuyển đi nơi khác.
Mọi sinh viên theo học tại West Point đều phải cam kết sẽ phục vụ trong quân đội Hoa Kỳ trong thời gian 5 năm, cộng với ba năm trừ bị, nhưng Phú cho biết hy vọng sẽ phục vụ đất nước này một thời gian dài hơn thế rất nhiều.
Biết đâu trong tương lai quân đội Hoa Kỳ lại có thêm một vị tướng gốc Việt tên là Lê Hoàng Phú?

––
Liên lạc tác giả:
hagiang@nguoi-viet.com

No comments:

LỜI NÓI THẬT CỦA BÁC SĨ -Tác giả: Dr Hồ Hãi /Dr Trinh Kim

Khi vào nghề Y đến nay đã hơn 30 năm, hễ cứ đến ngày này là nhận nhau những lời chúc tụng. Tôi không biết là mình có nên chúc tụng đồng nghi...