Thursday, July 13, 2017

Hồi Ký Một Phần Về Những Sự Việc Trước Ngày 30/4/1975 Của Hải Qu ân VNCH.

Đoạn trích của bài này sau đây là những điều cần để chúng ta suy ngẫm :
……..Khoảng giữa năm 1974 ( tôi không còn nhớ rỏ tháng nào) Ông Armitage có nói với tôi nên làm phiếu trình để Tư Lệnh ( Đề Đốc Trần Văn Chơn hiện đang ở San Jose ) chỉ thị biến cải 2 Bệnh Viện Hạm HQ400 và HQ401( 2 Bệnh Viện Hạm này do PTLC điều động làm công tác Dân Sự Vụ) trở lại nhiệm vụ chuyển vận của Hải Vận Hạm. Ông Armitage cho biết sẽ có nhu cầu chuyển vận rất nhiều (Lúc này tôi cũng tự thắc mắc, nhu cầu chuyển vận gì đây?)……
……. Sau khi VNCH bỏ ngõ Cao Nguyên và Vùng 1 di tản, ngày 27 tháng 3 năm 1975 tôi cùng 2 Đại Uý, 1 Chuẩn Uý tháp tùng HQ Đại Tá Nguyễn Trọng Hiệp Tham Mưu Phó Chiến Tranh Chánh Trị (TMP/CTCT) để ra Cam Ranh họp với Phó Đề Đốc Diệp Quang Thủy Tham Mưu Trưởng/ HQ/VNCH nhằm phối trí lực lựọng HQ từ Vùng I Duyên Hải di tản về Vùng II Duyên Hải . Sau khi qua đêm tại Căn Cứ Hải Quân Cam Ranh khoảng 11giờ trưa tôi được lệnh cùng các Sĩ Quan tháp tùng trở về Sài Gòn và hủy bõ lệnh phối trí lực lượng và sẽ rút khỏi Vùng 2…….
Hết trích

Hồi Ký Một Phần Về Những Sự Việc Trước Ngày 30/4/1975 Của Hải Quân VNCH.

Trần Bá Hạnh

on May 8, 2012 5:51 AM in Viết Về Ngày 30-4
Lời ngưòi viết: Đã 37 năm qua hôm nay nhớ lại để viết hồi ký này vì thấy có nhiều bài viết không trung thực và rất sai trật những gì đã xảy ra mà tác giả lại không thật sự chính mình đã chứng kiến. Chẳng hạn như bài viết vừa đăng trên báo Người Việt Tây Bắc Seattle và Người Việt ngày 2/4/2012 của Trung Uý Phạm Kim tự xưng là Sĩ Quan Báo Chí của BTL/HQ. Với mục đích duy nhất của tôi là viết lên sự thật mà chính tôi đã chứng kiến để người đọc nhận được sự chính xác của các sự kiên có tính cách lịch sử của ngày 30/4/1975, ngày đau thương của đất nước và dân tộc Việt Nam.
* * *
Rời Khu Trục Hạm HQ4 vào tháng 2 năm 1972 để thụ huấn khóa Trung Cấp và Cao Cấp Chiến Tranh Chánh Trị tại Đại Học /CTCT /Đà Lạt, tôi được liên tục phục vụ tại Phòng Tâm Lý Chiến (PTLC)/ Bộ Tư Lệnh/ Hải Quân/ VNCH cho đến ngày 30 tháng 4 năm 1975.
Phục vụ tại PTLC tôi trực tiếp và thường xuyên làm việc với HQ Đại Tá Roy McCoy (US NAVY) Trưởng Phòng N9 và Ông Richard Armitage (Trưởng DAO cho Hải Quân) về các chương trình phúc lợi yểm trợ cho Hải Quân VNCH như: chương trình Buddy Base, Sister Ship, Operation Helping Hand, Thực Phẩm và Chăn Nuôi Heo Gà, Dân Sự Vụ v..v .. Sau Hiệp Định Paris , Phòng N9 giải tán và Ông Richard Armitage trở lại làm việc tại Bộ Tư Lệnh Hải Quân VNCH với chức vụ Tư Vấn của Tư Lệnh HQ/VNCH. Khoảng giữa năm 1974 ( tôi không còn nhớ rỏ tháng nào) Ông Armitage có nói với tôi nên làm phiếu trình để Tư Lệnh ( Đề Đốc Trần Văn Chơn hiện đang ở San Jose ) chỉ thị biến cải 2 Bệnh Viện Hạm HQ400 và HQ401( 2 Bệnh Viện Hạm này do PTLC điều động làm công tác Dân Sự Vụ) trở lại nhiệm vụ chuyển vận của Hải Vận Hạm. Ông Armitage cho biết sẽ có nhu cầu chuyển vận rất nhiều (Lúc này tôi cũng tự thắc mắc, nhu cầu chuyển vận gì đây?). Sau khi làm phiếu trình (theo hệ thống quân giai) lên Tư Lệnh và được chỉ thị chuyển cho Khối Tiếp Vân thi hành. Khoảng 1 tháng sau thì có Văn Thư từ Bộ Tổng Tham Mưu chỉ thị Hải Quân làm việc này (Sau cuộc di tản của Vùng 1 rồi Vùng 2, tôi nhớ lại và à thì ra nhu cầu chuyển vận là đây. Đây cũng là 1 bằng chứng để có thể biết rõ thêm lý do và tại sao mà VNCH bị bức tử). Trong thời gian này Ông Armitage thường đi về Hoa Kỳ và mỗi lần gặp tôi, Ông thường nói về chiến sự đang xảy ra và diễn biến chánh trị đôi khi làm tôi suy nghĩ nhưng chẳng biết sao. Đêm 28/4/1975 khoảng 8giờ 30 tối ông Armitage có đem bánh mì và thịt heo quay mua ở chợ cũ Sài Gòn biếu nhân Viên PTLC , đó là lần cuối cùng tôi gặp Ông Armitage ở Việt Nam . Khi biết tôi đã đến Hoa Kỳ Ông Armitage có gởi cho tôi một bức thư để chúc mừng tôi ( hiện tôi còn đang giữ).
Sau khi VNCH bỏ ngõ Cao Nguyên và Vùng 1 di tản, ngày 27 tháng 3 năm 1975 tôi cùng 2 Đại Uý, 1 Chuẩn Uý tháp tùng HQ Đại Tá Nguyễn Trọng Hiệp Tham Mưu Phó Chiến Tranh Chánh Trị (TMP/CTCT) để ra Cam Ranh họp với Phó Đề Đốc Diệp Quang Thủy Tham Mưu Trưởng/ HQ/VNCH nhằm phối trí lực lựọng HQ từ Vùng I Duyên Hải di tản về Vùng II Duyên Hải . Sau khi qua đêm tại Căn Cứ Hải Quân Cam Ranh khoảng 11giờ trưa tôi được lệnh cùng các Sĩ Quan tháp tùng trở về Sài Gòn và hủy bõ lệnh phối trí lực lượng và sẽ rút khỏi Vùng 2.
Tôi và 3 Sĩ Quan xữ dụng xe GMC rời Cam Ranh khoãng 1 giờ 30 trưa ngày 28/3/1975 đi Nha Trang để tìm phương tiện về Sài Gòn , trên đường tôi đã chứng kiến cảnh kẹtxe vô cùng phức tạp và hỗn loạn của những đoàn xe và người từ Cao Nguyên di tản, một cảnh tương rất là ô hợp quân nhân, dân chúng, cộng sản không biết đâu mà phân biệt. Xe của chúng tôi bi chặn lại để xin quá giang trong số đó có người mang cả M16, tôi yêu cầu họ đưa vũ khí cho tôi và cho họ quá giang về Nha Trang. Đến Nha Trang họ lại không chịu xuống xe và nói muốn đi theo tôi. Sau khi giải thích với họ khoảng nữa giờ họ mới chịu xuống xe. Chúng tôi về đến Trung Tâm Huấn Luyện Hải Quân Nha Trang (TTHL/HQ/NT) vào khoảng 6 giờ 30 chiều thì lúc đó có 1 tàu dòng cùa Nhât kéo 2 xà lan chở đầy người từ Đà Nẵng, 2 xà lan bị tàu dòng chặt dây ( vì có đạn bắn từ xà lan đến tàu dòng) và 2 xà lan tấp vào bờ trước quân trường HQ Nha Trang làm nhiều trẻ em và người lớn bị thương và chết vì đè lên nhau. Qua đêm tại Nha Trang trong phòng của người bạn đồng khóa, sáng hôm sau 29/03/1975 Nha Trang được lệnh di tản tôi lên 1 ghe Yabuta và lên tàu ( trước đây bị bắt vì chở bạch phiến) bỏ hoang đang neo gần Hòn Lớn . Hải Vạn Hạm HQ40? (tôi đã quên số) sau khi đón Sinh Viên Sĩ Quan và gia đình quân nhân HQ đã cập vào tàu bỏ hoang này và tôi đã quá giang về Sài Gòn.
Ngày 26/04/1975 bằng Phi Cơ Air VN tôi đã hướng dẫn một phái đoàn Báo Chí Ngoại Quốc ra Phú Quốc Bộ Tư Lệnh Vùng 4 Duyên Hải , để nghe HQ Đại Tá Nguyễn Văn Thiện Tư Lệnh Vùng 4 Duyên Hải thuyết trình về việc xử bắn các người cướp tiền và vàng khi trên các tàu di tãn đến Phú Quốc. Tại trại Ty Nạn Phú Quốc ( Trước đây là nơi giam tù binh Cộng Sản Bắc Việt) tôi nhìn thấy cảnh phức tạp và thiếu thốn phải rùng mình. Hai cảnh tưọng tại bờ biển Nha Trang, tại Phú Quốc và điều mà tôi biết khi soạn thảo phụ bản của Kế Hoạch Di Tản là đoàn chiến hạm sẽ tập trung tại Côn Sơn chờ lệnh và có thể vào Cần Thơ để lập Thủ Đô mới VNCH, các việc đau thương này và điễm di tản đến cũng chưa rỏ ràng đã khiến tôi quyết định không đem gia đình cha mẹ già, anh em con cháu chúng tôi (ở cùng chung một nhà) rời Sài Gòn để theo đoàn chiến hạm di tản đêm 29/4/1975.
Những giờ cuối cùng của Bộ Tư Lệnh Hải Quân VNCH
Tuần lể trước ngày 30 tháng 4 năm1975, mỗi đêm đều có buổi họp của Tư Lệnh, Tham Mưu Trưởng và các Tham Mưu Phó, ban ngày thì có nhiều nhân vật như Chủ Tịch Thượng Viện Nguyễn Văn Huyền, Thiếu Tuớng Nguyễn Cao Kỳ v..v đến Bộ Tư Lệnh Hải Quân (BTL/HQ) đễ gặp Phó Đô Đốc Chung Tấn Cang (Đương Kim Tư Lệnh Hải Quân). Các phòng sở không khí làm việc rất khác thường, khoảng 1 giờ chiều ngày 29/4/1975 PTLC đươc lệnh thiết lập hệ thống phóng thanh để Tư Lệnh nói chuyện với Nhân Viên BTL vào lúc 5 giờ chiều, khoảng 1 giờ 30 tôi được lệnh từ văn phòng Tư Lệnh phải đi đến nhà Thẩm Thúy Hằng nhận quà ủy lạo cho Thương Bệnh Binh Hải Quân. Xe Quân Cảnh, xe Jeep của tôi và xe Dodge 4 khởi hành đi qua cổng đường Cường Để, tôi thấy HQ Trung Tá Vũ Nhân, Trưởng Phòng 3 BTL/HQ đang chỉ huy kiểm soát nút chặn rất gắt gao, nhất là những xe và người muốn vào khu vực Hải Quân. Sau khi nhận quà từ Thẩm Thúy Hằng và chuyển giao cho Bệnh Xá Bạch Đằng, tôi trở về BTL/HQ khoảng 4 giờ chiều thì được biết lệnh thiếp lập hệ thống âm thanh để Tư Lệnh nói chuyện đã hủy bỏ và tôi xin Trưởng Phòng TLC, HQ Tr/Tá Lê Như Linh, về nhà ăn cơm để tối trở vào như mọi đêm.
Tôi trở vào BTL/HQ vào khoảng 6 giờ 30 chiều ngày 29/4/1975 thì các phòng sở còn rất ít nhân viên và đươc biết Tham Mưu Phó Hành Quân HQ Đại Tá Đổ Kiễm có cho lệnh, nhân viên nào muốn theo đoàn tàu sẽ tách bến di tản thì mau về đưa gia đình vào cho kịp giờ. Tr/Tá Linh cũng đã đi về nhà, một số nhân viên PTLC muốn di tản nên xin tôi cho Hạ Sĩ Thái (tài xế xe jeep tôi) chở vào Hải Quân Công Xưỡng (HQCX) để lên tàu, vì xe của tôi được vào cổng HQCX không bị trở ngại và tôi đã đồng ý. Bắt đầu từ giờ này thì nút chặn tại BTL/HQ đã tấp nập xe và người đi vào các cầu tàu. Đến khoãng 8 giờ tối thì đèn khu vực BTL/HQ và HQCX bị tắt và các Chiến Hạm bắt đầu tách bến, lúc này có nhiều tiếng súng bắn, tôi và một số nhân viên PTLC di chuyển ra ngoài BTL để được an toàn. Một nhân viên cho tôi biết Tr/Tá Linh và gia đình đang ở nhà người quen trên đường Tự Do. Tôi cùng số nhân viên đi bộ đến nhà Tr/Tá Linh đang tạm trú và cũng ở đây cho đến khi đèn khu vực BTL/HQ sáng lại, Tr/Tá Linh cùng tôi và các nhân viên vào lại BTL/HQ. Bây giờ tại nút chặn Bộ Tư Lệnh đông nghẹt người, xe cộ không ra mà cũng không vào được. Lúc này tôi muốn đi về nhà nhưng không thể nào đi được. Dọc theo cầu tàu trên bãi cỏ thì nhiều xe đậu nghêng ngang hỗn loạn, tôi nhận diện được xe Jeep dân sự màu xám nhạt của Phó Đề Đốc Thủy và xe La DaLat màu vàng của HQ Tr/Tá Ung Văn Đức (bạn học của tôi ở PeTrus Ký), cả 2 xe xâu chìa khóa vẫn còn ghim trong ổ khóa. Khoảng 11 giờ khuya thì tôi gặp HQ Th/Tá Nguyễn Trường Yên Hạm Trưởng HQ 08 (đang cập cầu Câu Lạc Bộ chỉ còn 1 máy khiễn dụng) đang đi có vẻ hối hả và tôi hỏi Th/Tá Yên làm gì vội vã vậy (Th/Tá Yên khóa đàn anh trên tôi 1 khoá). Anh Yên cho tôi biết đang tìm xăng để chạy youyou (loại xuồng nhõ) ra cầu Tự Do đón vợ con và mẹ đang bi kẹt bên ngoài, không vào được để lên tàu tách bến. Tôi nói anh Yên chờ và tôi vào Phòng TLC lấy cho anh Yên 1 thùng xăng 20 lít. Có lẽ HQ 08 là chiến hạm tách bến trễ nhất trong đêm đó.
Trở vào BTL thì độ khoảng gần 12 giờ khuya đêm 29 rạng 30/4, Thiếu Tá Nghiệp Đại Đội Trưỡng Đại Đội Công Vụ mở kho súng và đổi súng Carbine bằng M16 cho nhân viên còn hiện diện trong BTL và cũng lúc ấy có một Sĩ Quan Trực Trung Tâm Hành Quân (TTHQ) gặp tôi và cho biết có Đại Uý Châu Chánh Văn Phòng của Tổng Thống Dương Văn Minh muốn nói chuyện với Sĩ Quan Cao Cấp nhất hiện đang có mặt tại BTL/HQ. Tôi cho Tr/Tá Linh biết sự việc và đi theo Tr/Tá Linh lên lầu Trung Tâm Hành Quân. Tr/tá Linh gọi điên thoại lại cho Đại Uý Châu và được cho biết Tổng Thống (TT) muốn biết BTL/HQ hiện còn ai là Sĩ Quan Cao Cấp nhất? Sau khi rà soát Tr/Tá Linh trả lời: HQ Đại Tá Nguyễn Văn Tấn Chánh Sở An Ninh HQ và HQ Đại Tá Trần Bình Phú TMP/ Nhân Viên còn ở lại. Tr/tá Linh đã gọi điện thoại gặp Đại Tá Tấn, nhưng không gặp Đại Tá Phú, và cho biết sự việc này. Trong khi chờ đợi thì có tiếng của HQ Trung Tá Vũ Hưu San trên máy âm thoại đang gọi các chiến hạm khác. Tr/Tá Linh bèn cầm máy gọi Tr/Tá San cho biết mình là Tr/tá Linh và gọi Tr/Tá San hảy trở về đừng đi. Tr/Tá San không trả lời và khoảng 15 phút sau thì Đại Tá Tấn có mặt tại TTHQ, Đại Tá Tấn gọi điện thoại cho Đại Uý Châu và yêu cầu trình với Tổng Thống:
– Bộ Tư Lệnh đã đi hết rồi, tôi là Đ/Tá Nguyễn Văn Tấn trước có làm với TT ở …..
– Đ/Uý Châu nói: TT hỏi Hải Quân còn Ông Tướng nào?
– Đ/Tá Tấn nói: Còn Phó Đề Đốc Đặng Cao Thăng ở Vùng 4 Sông Ngòi đang trên Chiến Hạm HQ 228 và đang trên đường về Sài Gòn.
– Đ/Uý Châu nói: TT nói Đ/Tá Tấn tạm thời coi BTL/HQ ngày mai Phó Đề Đốc Thăng về tới SàiGòn bàn giao lại.
Sau đó TTHQ đã liên lạc được với Đ/Tá Phú, Đ/Tá Phú khoảng 1 giờ sau thì có mặt tại BTL và gặp Đ/Tá Tấn. Hai vị này đã thay phiên hiện diện tại BTL, Đ/Tá Phú sau đó đã rời BTL. Khọảng 7 giờ sáng ngày 30/4/1975 lúc này nút chặn dưới tượng Đức Thánh Trần không còn đông đảo như tối qua, tài xế đưa tôi về nhà, đường phố thật là vắng lặng. Tôi trở lại BTL vào khoảng 8 giò 30 sáng thấy Đ/Tá Phú đang đứng trước cổng BTL và tình trạng nhiều người muốn vào trong vòng đai của Khu Vực Hải Quân. Khoảng 9 giò 30 một đoàn xe có quân cảnh dẫn đuờng tiến đến nút chặn. Nhân viện canh gác không cho vào, Trưởng Toán canh gác thấy tôi và báo cho tôi biết đoàn xe có Đ/Tá Nguyện Chánh Văn Phòng Đ/Tướng Cao Văn Viên muốn vào để Trực Thăng đáp xuống bốc họ đi. Tôi đến gặp Đ/Tá Nguyện yêu cầu nếu muốn vào bên trong thì vì lý do An Ninh xin vui lòng để vũ khí lại tại cổng gác, họ đồng ý và đoàn xe tiến vào trong ngừng trước bải đáp trực thăng. Chờ khoảng nửa giờ vẫn không thấy trực thăng đáp xuống, tôi đi vào BTL và trở về PTLC, khoảng 10 phút sau thì một Đ/Uý cho tôi biết Đ/Uý Châu có điện thoại cho TTHQ và cho biết TT Dương Văn Minh sẽ đọc bàn giao cho MTGPMN trên đài phát thanh. Tôi nghe vậy liền bảo tài xế sửa soạn đi về và cho các nhân viên PTLC (lúc này tôi cũng không thấy Tr/Tá Linh đâu nữa) ai không có phương tiện về nhà hảy theo tôi. Hạ Sĩ Thái sau khi đưa tôi về đến nhà và tiếp tục đưa các nhân viên về nhà họ.
Sáng hôm sau 1/5/1975 khoảng 10 giờ mặc dân sự đi đến BTL/HQ thì gặp rất nhiều nhân viên Hải Quân cũng có mặt đang đứng trước cổng BTL (Không ai đươc vào bên trong BTL chỉ có HQ Tr/Tá Phan Ngọc Xuân Chi Trưởng Tiểu Đoàn Tổng Hành Dinh đang làm thủ tục bàn giao), tôi gặp Tr/Tá Linh và Tr/Tá Linh hỏi tôi có đi Phú Quốc để kêu gọi bàn giao (Tôi không biết từ đâu Tr/Tá Linh nhận được việc nảy). Tôi im lặng và không trả lời, sau đó Tr/Tá Linh nói cần viết lời kêu gọi bàn giao, nhìn thấy Thượng Sĩ Vũ Quốc Anh nhân viên Ban Thông Tin Báo Chí/PTLC đứng gần đó tôi bèn nói Commandant (cách gọi cấp chỉ huy của HQ tức Tr/tá Linh) nói Th/Sĩ Anh viết đi. Sau đó tôi cũng chẳng nghe có lời kêu gọi và Tr/Tá Linh cũng không có đi Phú Quốc. Mọi người được thông báo đến Câu Lạc Nổi để nghe nói chuyện của lực lượng được bàn giao tức cái gọi là MTGPMN.
Phản Hồi Bài Hồi Ký của Phạm Kim:
Qua các sự kiện mà tôi đã chứng kiến vừa được đề cập trên, nếu chúng ta đọc bài viết: Hồi Ký Về Những Giờ Phút Chót Tại Bộ Tư Lệnh Hải Quân VNCH của Phạm Kim (một Trung Uý đả tự xưng là Sĩ Quan Báo Chí thuộc Phòng Báo Chi /BTL/HQ????. Bài viết này đã được đăng trên Người Việt Tây Bắc Seattle và báo Người Việt Online ngày 2/4/2012) chúng ta sẽ nhận thấy những sự kiện được đề cập không mạch lạc theo thời gian xảy ra và được sao chép hoặc nghe ngóng từ một nguồn tin nào đó chứ không phải do chính Phạm Kim chứng kiến và hồi tưởng lại. Nếu đọc giả là một Quân Nhân và nếu lại là một Hải Quân thì sẽ nhận thấy sự yếu kém hiểu biết về Hải Quân và không có kiến thức về tổ chức của Quân Đội VNCH. Với cấp bực và chức vụ chúng ta cũng chỉ biết giới hạn các sự kiện trong quyền hạn và trách nhiệm và nhất là không thể biết mọi việc làm của các vị Chỉ Huy Cao Cấp. Với cấp bậc Trung Uý, có lẽ Phạm Kim là một TÔN NGỘ KHÔNG THỜI ĐẠI nên có mặt khắp nơi với cùng một thời điểm và luôn xuất hiện bên cạnh những giới chức cao cấp quan trọng có thẫm quyền nên biết rò những hành động và thái độ của các giới chức này. Tr/Uý Kim đả viết:(…những điều này khi trình bày với TT Dương Văn Minh đều được Tổng Thống gật đầu và không phản đối điều gì…!!! v…v…) . Ngoài ra những chữ được dùng không chính xác và kém hiểu biết (Ông ngồl bề thế chi huy oai nghiêm như một Tổng Tham Mưu Trưởng chiến trường Lục Quân…!!!. Sĩ Quan Báo Chí của Hải Quân lúc đó cũng được chỉ định ngồi không xa những hải bàn chỉ huy của vi tướng Hải Quân ba sao này…!!! Tướng Trưởng ngồi lẻ loi trên ghế bố… và độc nhất một anh lính truyền tin Bộ Binh, chờ ôm poncho lội nước để lên Hải Vận Hạm 404.!!!. ) Hải Bàn là 1 dụng cụ trên chiến hạm dùng để xác định vi trí con tàu và chỉ hướng con tàu đang đi trên mặt biển, Hải Bàn Chi Huy là cái gì đây???, Poncho là áo mưa của quân nhân không dùng để lội trên biển (Chắc VC nên dùng để lội trên biển, giống như các Bộ Đội Cụ Hồ đã lấy băng vệ sinh của phụ nữ làm khẩu trang!!!), áo phao mới được dùng để lội trên mặt nước. Tôi chưa bao giờ nghe trong Quân Đội VNCH và không hiểu nổi chức vụ Tổng Tham Mưu Trưởng chiến trưòng Lục Quân (Chắc chức vụ này của CS quá), chỉ nghe Tư Lệnh Chiến Trường hay Tư Lệnh Hành Quân vv…
Đọc bài viết của Phạm Kim chúng ta cũng nhận thấy các chi tiết hoàn toàn sai và có tính cách bịa đặt, điển hình như sau đây;
1/ Hải Quân VNCH không có chỉ định Sĩ Quan Báo Chí cho BTL/HQ, không có Phòng Báo Chí mà chỉ có Ban Thông Tin Báo Chí (Trung Uý Nguyễn Tất Ứng là Trưởng Ban TTBC) trực thuộc PTLC/BTL/HQ. Các nhân viên thuộc Ban TTBC được luân phiên cử đi làm nhiệm vụ thông tin báo chí. Tr/Uý Kim là một trong những nhân viện thuộc Ban TTBC.
2/ Đoạn viết về Tr/Tướng Ngô Quang Trưởng, Phó Đề Đốc Hồ Văn Kỳ Thoại Tư Lệnh Vùng 1 Duyên Hải đã viết trong quyễn Can Trường trong Chiến Bại (CT CB): Ngày 28/3/1975 Tr/Tướng Trưởng đả được mời vào nghỉ trong phòng hành quân của Thủy Quân Lục Chiến (TQLC) tại Non Nước, ngày 29/3/1975 Đại Tá Nguyễn Thành Trí Tư Lệnh Phó TQLC tròng một áo phao cho Tr/Tướng Trưởng rồi cả hai cùng bơi ra biển vì dân chúng đả ào đến bãi biển nên chiến hạm không ủi bãi được. 2 Ông đả được HQ 402 vớt lên và sau đó chuyển qua HQ 404. Hạm Trưởng HQ 404 thấy quần áo của Tướng Trưởng ướt hết nên đã trao cho ông ta một bộ quân phục xanh mới của Hài quân để Tướng Trưởng mặc vào. (CT CB trang 233, 234).
3/ Trung Tướng Trưởng khi về tới Sài Gòn bằng HQ 404 không bị quản thúc mà được xe đưa lên thẳng Tổng Y Viện Cộng Hòa dưỡng bịnh (CT CB trang 266, 267)
4/ Chiều ngày 24/3/2012 một oanh tạc cơ đã oanh tạc Hộ Tống Hạm Vạn Kiếp HQ14 tại Cửa Việt (HQ Th/Tá Phạm Thành làm Hạm Trưởng đang ở Virginia) gây tử thương 5 thủy thủ và 20 thủy thủ khác bi thương (CTCB trang 185). Không có Hải Vận Hạm bị oanh tạc như Phạm Kim đã viết và Kim có bạn là Trung Uý Chiến Binh Nguyễn Độ tử nạn. Bạn mà sao không biết đơn vị của bạn???
5/ Phó Đề Đốc Nguyễn Thanh Châu là Chỉ Huy Trưởng TTHL/HQ/NT chứ không ở Bộ Tư Lệnh Vùng
6/ HQ Tr/Tá Lê Như Linh là ngưởi Huế chứ không phải gốc Miền Nam. Tr/Tá Linh hiện ở Hoa Kỳ
7/ Nói (Như Tr/Uý Kim đã viết) Đ/Tá Tấn được TT Dương Văn Minh bổ nhậm làm Tư Lệnh HQ sau khi biết ý đinh của Tư lệnh HQ Chung Tấn Cang xin có kế hoạch di tản là hoàn toàn sai, không thể một chức vụ mà cho 2 người cùng một lúc. Qua sự kiện và lý do tại sao có sự xuất hiện của Đ/Tá Tấn và Đ/Tá Phú (Ông Phú không xuất hiện như chớp nhoáng trong ngày 30/4 như Kim đã viết) tại BTL/HQ sau khi các chiến hạm đã tách bến di tản trong đêm 29/4, điều này chứng tỏ TT Dương Văn Minh không biết gì về Đ/Tá Tấn cũng như không nắm vững tình hình của Hải Quân và không có chỉ định Đ/Tá Tấn làm Tư Lệnh Hải Quân trước đó như bài viết của Phạm Kim. Đ/tá Tấn tạm thời coi BTL chỉ qua lời của Đ/Úy Châu chứ không trực tiếp từ TT Dương Văn Minh.
8/ Diễn biến sự kiện ngày 30/4/1975 Trung Tướng Vĩnh Lộc và Trung Tướng Trung, Đại Tá Phú rời VN bằng chiến hạm không đúng như Phạm Kim đả viết (Tr/Tướng Lộc và Tr/Tướng Trung sau đó từ 1 PGM đả lên HQ 17 để di tản đến Phi Luật Tân) Muốn biết rỏ xin gọi điện thoại cho Đ/tá Phú hiện ở Virginia.
9/ PCF là một Duyên Tốc Đỉnh chớ không phải là Chiến Hạm.
10/ HQ Đại Tá Trần Văn Triết đã rời chức vụ TMP/CTCT từ năm 1974 để nhận chức vụ Chỉ Huy Trưởng/TTHL/Bổ Túc/Sài Gòn. Đ/Tá Triết phụ trách nút chặn trại Cửu Long chứ không điều khiển vòng đai Hải Quân Sài Gòn. Phạm Kim là nhân viên thuộc Khối CTCT mà không biết TMP của mình là ai!!!!!! (Đ/Tá Triết đang ở Virginia)
11/ HQ Trung Tá Ung Văn Đúc đã rời BTL/HQ từ năm 1973 làm Chỉ Huy Trưởng Căn Cứ Hải Quân Cát Lỡ và cuối năm 1974 thuyên chuyển về HQ3. Tr/Tá Đức không còn là Sĩ Quan BTL/HQ, Pham Kim đả không cập nhật tin tức, cứ viết bừa ra cho có vẻ hấp dẫn và để tỏ ra mình rất hiểu biết!!!!!
12/ Đại Úy Đặng Phú Thiệt (đang ở Seattle) là Trưởng Ban/Tuyên Vận/PTLC/BTL/HQ chuyển về HQ từ năm 1972 chứ không phục vụ Khối Chính Huấn. Hải Quân không có Khối Chính Huấn mà chỉ có Phòng Chính Huấn (PCH) trực thuộc Khối CTCT. Không có tổ chức nào mà 1 Khối lại trực thuộc 1 Khối khác (chịu thua Pham Kim luôn). Phạm Kim viết Đ/Uý Thiệt là bạn mà không biết bạn mình ở cùng một đơn vị với mình!!!!!!
13/ Ông Richard Armitage (Phụ Tá Bộ Trưởng Ngoại Giao Hoa Kỳ nhiệm kỳ I của TT Bush con) đả có mặt và làm việc thường xuyên tại Bô Tư Lênh Hải Quân từ lâu, chứ không phải cấp tốc từ Hoa Thạnh Đốn cử tới và không phải là tùy viên quân sự Tòa Đại Sứ Hoa Kỳ (như Pham Kim đả viết). Nhiệm vụ cuối cùng là Tư Vấn cho Tư Lệnh HQ/VNCH.
14/ Đ/Tá Tấn, Tr/Tá Linh, Th/Tá Hạnh không ai bị đến 16 năm tù. Ai đả gán cho là đặc công và nằm vùng???. Đặc Công cái gì đây??? Và bằng chứng nào mà cho là nằm vùng??? Đặc Công và Nằm Vùng sao bị đi tù tận miền Bắc mà không được miễn như những người khác. Lý luận thật là khó nghe.
15/ Có bằng chứng nào để cho biết Th/Tá Hạnh là người thân cận với các hàng tổng trưởng mới, thân tín của TT ‘Big Minh’. Th/Tá Hạnh sao không đi nhận chức vụ chánh trị cho oai mà vẫn còn ở BTL/HQ để làm ‘Sĩ Quan cắc ké’??? Tr/uý Kim lại lập luận khó nghe.
16/ Tr/Uý Kim viết: Ông Hạnh đi ra đi vào nói năng với nét mặt lạc quan…. (ác ý gì đây, Th/Tá Hạnh chắc lúc đó đang bị ‘mác điên” hay sao??). Qua bài viết của Tr/uý Kim, người đọc sẽ nhận biết Tr/uý Kim không có mặt 2 đêm cuối cùng tại BTL (Thời gian Dương Văn Minh nhận bàn giao TT) thì làm sao ghi nhận được về Th/tá Hạnh nên chỉ viết theo tưởng tượng. Cứ điện thoại hỏi Ông Armitage đang ở Virginia biết rỏ Th/Tá Hạnh vào những ngày cuối cùng.
Bài viết của Trung Uý Phạm Kim, tự xưng là Sĩ Quan Báo Chí thuộc Phòng Báo Chí HQ, còn nhiều điễm rất sai, rất cường điệu, không biết gì về tổ chức đơn vị, hệ thống quân giai và cũng không biết ai là cấp chi huy của mình!!!!!.
Những ngày cuối cùng trước ngày 30 tháng 4 năm 1975, Phòng TLC rất nhiều việc cần phải chỉ đinh nhân viên đi công tác, ngay cả Trưởng Phòng và Phó Trưởng Phòng cũng phải đi công tác. Trung úy Phạm Kim được luân phiên về nhà ban đêm (đang tình trạng cấm trại), 3 ngày trước ngày 30/4 khoảng 8 giờ 30 sáng Trung Uý Kim gọi điện thoại nói với TB/TTBC (Trung Úy Ứng) là bị bệnh không vào được. Tr/Uý Ứng báo cáo với tôi và tôi nói nếu Tr/Uý Kim bệnh thì vào khám bệnh rồi nghĩ, nếu không đi được tôi sẽ nhờ xe QUÂN CẢNH đến nhà đón.
Tr/uý Kim không trả lời và khoảng 11 sáng tôi thấy Tr/uý Kim vào và tôi đề nghị phạt Tr/uý Kim 4 ngày Khinh Cấm, Tr/Tá Linh cho gọi tôi và nói: Tr/Uý Kim là người quen của Tr/Tá Trịnh Tiến Hùng. Tôi nói tùy Trưởng Phòng tôi chỉ làm nhiệm vụ của tôi qua báo cáo của Trưởng Ban, nếu nhân viên nhiều người làm như vậy thì làm sao làm việc được, hơn nữa Ông Kim là Sĩ Quan. Sau đó tôi cũng không để ý Tr/tá Linh đã quyết định như thế nào. Có lẻ đây cũng là lý do tại sao Tr/Uý Kim ‘Chêm’ tôi vào Hồi Ký cùng với một số người khác cũng bị ‘Chêm’ vào bài viết để cho đũ bộ ‘Nồi Niêu Soong Chảo’ mới hấp dẩn.
Tôi nhớ lúc xưa Trung Uý Kim đâu có phục vụ ở kho đạn Long Bình hay kho đạn Thành Tuy Hạ, chắc bây giờ sau 37 năm Phạm Kim thay đổi đang thi hành nghị quyết 36 của CSVN nên Hồi Ký của Phạm Kim có nhiều vấn đề vô lý. không chính xác với cường điệu xuyên tạc đánh phá VNCH và mĩa mai hàng trăm ngàn Quân Cán Chính VNCH (không phải chỉ có Đ/Tá Tấn, Tr/Tá Linh, Th/Tá Hạnh) còn ở lại phải đi tù đày của CSVN đều là Đặc Công và Nằm Vùng sao???. Bài viết của Phạm Kim không có giá trị, rất cường điệu xuyên tạc sự thật chắc người đọc cũng đã đánh giá được rồi./.

No comments: