Vào lúc 12:00 giờ trưa ngày thứ bảy 21.7.2018 tôi đi xe Flixbus lên bạn Huỳnh Văn Tính ở Bremen, cách tôi khoảng 500 km, để ngày hôm sau cùng bạn Tính đi qua Đan Mạch thăm bạn Lê Văn Lưỡng cùng khoá SQHQNT.
Xe Flixbus đến Bremen lúc 22:10 giờ cùng ngày. Bạn Tính ra trạm xe Bus đón tôi. Tối hôm đó được vợ Tính cho chúng tôi ăn món phở tuyệt ngon. Chị Tính là cựu sinh viên Nữ Công Gia Chánh ở Vĩnh Long trước 30.4.1975. Sáng hôm sau chủ nhật 22.7.2018 tôi và Tính dùng điểm tâm xong, khoảng 8:00 giờ sáng cùng đi xe hơi của Tính qua Đan Mạch cách nhà Tính khoảng 450 km.
Đi và nghỉ giải lao vài lần, sau 6 tiếng đồng hồ chúng tôi cũng đến thành phố bạn Lưỡng ở. Đi xe hơi tại Đan Mạch trên xa lộ phải mở đèn chạy mặc dù vào ban ngày trời nắng sáng chang chang. Nếu không thì tài xế sẽ bị phạt. Nhờ có GPS nên chúng tôi cũng dễ tìm ra nhà của bạn Lưỡng ở thành phố Aarhus, vùng Tây Bắc Đan Mạch.
Khoảng 14:00 giờ xe đến trước nhà và được con trai của Lưỡng, cháu Linh chạy ra đón chúng tôi. Sau đó là anh chị Lưỡng. Thấy Lưỡng với bước đi chậm rải, tay cầm cây gậy để đỡ thêm đôi chân yếu kém vì cơn bệnh „tai biến mạch máu não thập tử nhất sinh“ cách đây mấy năm. Chúng tôi rất vui mừng gặp lại vợ chồng Lưỡng sau 2 năm không gặp.
Phảy, Lưỡng, Tính (phía sau nhà Lưỡng)
Tội nghiệp cho vợ chồng bạn Lưỡng. Mặc dù Lưỡng đi đứng không được khoẻ cho lắm nhưng vào tháng 7 năm 2016, vợ chồng Lưỡng cũng đã cố gắng qua thăm vợ chồng chúng tôi cũng như để gặp một số vợ chồng bạn bè cùng khoá SQHQNT đến từ các quốc gia Âu Châu và một bạn đến từ Mỹ quốc, tại nhà tôi ở Đức, cách nhà Lưỡng khoảng 1000 km mà chúng tôi gọi là „mini hội ngộ“.
Mini Hội Ngộ tại Đức quốc 01.07.2016
(Thiện Vũ (Mỹ), Tư (Bỉ), Thiệt (Đức), Phảy (Đức), Lưỡng (Đan Mạch), Phát (Pháp), Thảo (Hoà Lan)
Buổi trưa chiều hôm đó được chị Lưỡng cho chúng tôi thưởng thức những món ăn tự chị nấu, rất ngon. Tại Việt Nam chị Lưỡng cũng là bạn bè với chị Tính, cùng là sinh viên Nữ Công Gia Chánh ở Vĩnh Long. Qua Đan Mạch năm 1980 đã mở nhà hàng. Anh chị Lưỡng làm ăn rất khá giả. Chúng tôi thưởng thức món ăn thịt bò đặc biệt và uống bia và rượu được sản xuất tại Đan Mạch.
Những món ăn do bàn tay chị Lưỡng nấu nướng
Buổi chiều, cháu Linh làm hướng dẫn viên đưa chúng tôi ra thị trấn Aarhus nằm sát biển để chụp hình, ngắm cảnh. Chúng tôi đi thăm khu mỹ thuật của thành phố.
Mỹ nữ ở khu mỹ thuật tại thành phố Aarhus, Đan Mạch
Cháu Linh, con của Lê văn Lưỡng
Đến nhà hàng sát bờ biển, uống café và thưởng thức làn gió biển vi vu vào chiều mùa hè từ trên tầng cao. Một nhà thờ cao nhất đã được xây dựng mấy trăm năm trên bờ biển, tiêu biểu cho thời cực thịnh của tôn giáo. Nếu nhà thờ nào được xây dựng mới sau nầy thì không được phép xây cao hơn nhà thờ nầy.
Lưỡng, Phảy đang đứng trên tầng cao nhất của restaurant
Lưỡng, Phảy và Tính
Trời hôm ấy rất nóng nhưng tối hôm đó chúng tôi ngũ ở căn nhà mới xây mà vợ chồng Lưỡng vừa mua rất rộng rải, 150 m², trần nhà cao 3 m, sáng sủa. Đặc biệt căn nhà được xây cất trên mặt biển. Mới nghe tưởng đùa dỡn nhưng sự thật là vậy. Chính quyền đã cho phép công ty tư nhân đắp đất lên bờ biển, mở rộng đất liền ra ngoài biển và xây những cao ốc. Chúng tôi được bạn Lưỡng dành cho mỗi đứa một phòng ngũ. Thoải mái quá. Mở cửa sổ ngũ suốt đêm. Gió biển thổi vào mát rượi. Tuyệt vời. Chúc mừng vợ chồng bạn Lưỡng.
Lưỡng, Phảy đứng trước căn nhà mới của Lưỡng mới mua.
Sáng hôm sau chúng tôi dậy sớm. Uống café và ăn sáng xong, chúng tôi lên đường đi qua Copenhagen, thủ đô của Đan Mạch cách thành phố Aarhus khoảng 307 km, để viếng thăm bạn Huỳnh Trung Tín. Nếu đi phà gần Aarhus qua Copenhagen thì chỉ cách khoảng 187 km. Đi bằng phà thì phải trả tiền mỗi chuyến đắc hơn gấp 4 lần là đi xe hơi qua cầu. Tôi làm tài xế. Chị Lưỡng cũng cùng đi.
Tín, Tính và Lưỡng là bạn bè cùng quê Cần Thơ. Lưỡng và Tính học chung trường Trung Học Kỹ Thuật ở Vĩnh Long. Huỳnh Trung Tín học trường Trung Học Phổ Thông Cần Thơ và cũng là SQHQNT, khoá 23, thuộc khoá đàn anh của 3 anh em chúng tôi. Đoạn đường từ thành phố Aarhus đến Copenhagen có đoạn cầu treo dài khoảng trên 20 km. Mỗi xe qua cầu phải trả tiền cước phí với giá khoảng 240 Kronen cho một chiều.
Đến nhà bạn Huỳnh Trung Tín khoảng 13:30 giờ. Chúng tôi được vợ chồng anh chị Tín đón tiếp niềm nỡ. Sau khi nghỉ và ăn trưa xong chúng tôi cùng đi ra hải cảng của Copenhagen, nơi có nhiều du khách trên thế giới đến thăm viếng.
Từ trái: chị Lưỡng, Lưỡng, Phảy, Tín, chị Tín. Tính ở giữa
Mỹ nhân ngư ở hải cảng Copenhagen
Chiều tối trở về nhà bạn Tín, chúng tôi được thưởng thức món vịt quay do chị Tín đặt mua từ cửa tiệm chuyên quay vịt. Song vào đó chị Tín tự tay nấu thêm những món ăn khác nữa. Anh Tín thì đã chuẩn bị những thức uống như rượu mạnh, rượu vang, bia… Vì tôi lái xe nên không dám uống rượu mạnh, chỉ cụng ly và nhâm nhi với bạn bè thôi.
Tính, Tín, Lưỡng ở nhà bạn Tín
Lưỡng, chị Lưỡng, chị Tín
Phảy, Tính
Chúng tôi từ giả gia đình bạn Tín khoảng 21.00 giờ cùng ngày để trở lại nhà bạn Lưỡng ở Aarhus.
Sáng hôm sau, anh chị Lưỡng mời chúng tôi ra siêu thị Đan Mạch, nơi đó có restaurant bán điểm tâm buffet. Hôm ấy trời nắng ấm, xong điểm tâm chúng tôi cùng nhau ra bải biển tắm. Bải biển lài và cạn nên nước biển ấm. Chúng tôi tắm thoải mái quá. Ở bên Đức mỗi ngày tôi đi bơi 500 m. 6 tháng xuân hè tôi bơi ở hồ bơi ngoài trời. 6 tháng thu đông bợi ở hồ bơi trong hall. Nhưng hôm nay bơi ở biển với hương vị của biển, tôi nhớ lại những năm tháng phục vụ trên chiến hạm, vượt sóng trùng khơi, đi tới nhiểu hải cảng trên quê hương, làm cho tôi thắm thoát suy tư về dĩ vãng một thời huy hoàng của người trai thời chiến.
Phảy, Lưỡng, Tính
Có chúng tôi đến thăm, cùng đi tắm biển với Lưỡng, anh chị Lưỡng vui lắm. Mặc dù tắm biển hôm ấy rất thoải mái nhưng chúng tôi cũng phải từ giả gia đình bạn Lưỡng để chiều hôm đó lái xe trở về Đức quốc.
Điểm đặc biệt cho chúng tôi trong chuyến viếng thăm bạn Lưỡng là nhìn thấy được những bức tranh do Lưỡng vẽ trong mấy năm qua và cũng đã được triển lãm nhiều nơi tại Đan Mạch.
Điều đó làm cho tôi thật ngỡ ngàng và xúc động. Mặc dù là cùng khoá SQHQNT trên 47 năm nhưng có khi nào thấy Lưỡng vẽ. Nhưng từ khi cơn bịnh của Lưỡng xuất hiện và đầu của Lưỡng phải bị mỗ thì sau khi lành bịnh Lưỡng tự nhiên lại có sáng kiến về hội hoạ. Lưỡng cũng đã theo học khoá hội hoạ căn bản tại Đan Mạch và với những nét vẽ độc đáo đã đập vào cặp mắt hội hoạ chuyên nghiệp của bà giáo nên bà ta đã khuyến khích Lưỡng tiếp tục vẽ. Mặc dù Lưỡng đi đứng không được vững vàng nhưng đầu óc về hội hoạ ngày càng tăng triển. Với sự thích thú của Lưỡng cùng sự giúp đỡ và động viên của chị Lưỡng đã tạo cho Lưỡng một cuộc sống yêu đời mặc dù cơn bịnh đã qua nhưng ảnh hưởng vẫn còn.
Căn phòng nhỏ Lưỡng dùng làm nơi để vẽ
Lưỡng rất vui mừng khi bạn bè điện thoại thăm hỏi Lưỡng để cùng chung vui xẻ buồn với Lưỡng.
Chúng tôi chia tay anh chị Lưỡng và gia đình vào buổi chiều sau khi đi tắm biển và ăn trưa ở nhà anh chị Lưỡng. Về lại nhà Huỳnh Văn Tính, tôi ngũ lại qua đêm, sáng hôm sau Tính đưa tôi ra trạm xe Flixbus ở Bremen để tôi trở về nhà.
Vì xe Flixbus phải ghé nhiều nơi rước khách, cũng như phải chờ đổi xe ở vùng Frankfurt, tôi trở về nhà lúc 22:15 giờ sau 10 tiếng đồng hồ đi xe.
Âu Châu mùa nắng hạ
HQ Nguyễn Văn Phảy
No comments:
Post a Comment