Friday, December 13, 2013

Tạm yên Iran, Mỹ sẽ "chơi" Trung cộng? Hà Nhân Văn



Hoa Kỳ đang đứng trước hai thử thách lớn: Trung Đông, chính yếu là Iran, Á Đông TBD, chính yếu là Trung Cộng. Báo Economist số chủ đề về Mỹ, đặt tựa đề: Người thường đi bộ trên nước (The man who used to walk on water, Nov. 23rd, 2013). Ai vậy? Barack Obama!



The Economist đề nghị Barack hãy quên đi vầng hào quang Nobel và hãy xắn tay áo lên! ("Forget the Nobel halo - anh roll up your sleeves"). Xắn tay áo lên với ai đây? Trước hết là ông Ba Đỏ Bắc Kinh. Kế đến không phải Putin – Nga mà lại là Đồng minh của Mỹ ở Trung Đông, hàng đầu là Do Thái rồi đến Saudi Arabia, Ai Cập và các tiểu quốc dầu hỏa giàu có đang dưới sự che chở của Mỹ như Kuwait, Qatar, Bahrain nơi đặt bộ Tư lệnh Đệ Lục hạm đội Mỹ. Iran vốn coi Mỹ là kẻ thù bất cộng đái thiên từ cuộc cách mạng của Khomeini 1979. Nay có thể nói đã phải tạm qui hàng Mỹ, ký hiệp ước Genève với Lục cường tạm thời thôi nhưng đây là bước nhảy vọt. Iran không chịu thấu cuộc cấm vận của Mỹ và Liên Âu. Mỹ vẫn là chính. Iran không bán được 60% sản lượng dầu hỏa của Iran? Vẫn là Hoa Kỳ mà Hạm đội VI kiểm soát toàn vùng Vịnh.

Như ta đã biết Do Thái cương quyết chống lại hiệp ước kể trên. Saudi Arabia và cả Liên đoàn các nước Hồi giáo Ả Rập đều chống lại vì không tin Iran, không tin Putin bỏ rơi Iran. Do Thái sẽ không để yên Obama - Kerry. Khối "lobby" của Do Thái mạnh nhất ở Hoa Thịnh Đốn. Ảnh hưởng của Saudi Arabia cũng rất mạnh ở Mỹ trong giới đại tư bản tài chính ngân hàng và kỹ nghệ quốc phòng. Nhưng ít nhất, Mỹ đã cầm chân được Iran. Ít nhất qua hiệp ước Genève kể trên giữa Lục cường và Iran, Hoa Kỳ và Nga đã nắm được cơ hội vàng để "chung chăn chung gối chung giường" chính trị ở Trung Đông. Thử hỏi, dù Iran đã "ê ẩm" vì cấm vận nhưng không có Nga thỏa hiệp với Mỹ, Mỹ và Liên Âu sẽ không thể nào khuất phục được ông Đạo Cả Khamenei, kế thừa Khomeini mà chống Mỹ, căm thù Mỹ đã thành "Allah's politics" của Khamenei. Đọc kỹ bài tham luận về ông Đạo Cả này, ta mới thấy Obama & Kerry đã quá thành công khuất phục được Khamenei, quyền lực tối cao trong tay ông ta và rõ rệt không có Putin - Nga dính vô, không ai làm cho Khamenei khuất phục Mỹ. Khác với thầy, Khamenei thấm nhuần văn hóa văn minh Tây phương, nhất là văn hóa Pháp, chủ nghĩa tư bản Anh Mỹ. Ông ta đã phải vật lộn giữa tư tưởng Hồi giáo và Tư bản để đưa Iran vươn đến một đại cường kinh tế và quân sự ở Trung Đông và thế giới Hồi giáo, đưa giáo phái Shiites (hay Shia) thành một Cộng hòa Hồi giáo vượt xa Sunni, nghĩa là vượt trên cả Thổ Nhĩ Kỳ và Saudi Arabia (xem: Who is Ali Khamenei by Akbar Ganji (ký giả Iran, đối lập, hiện lưu vong ở Mỹ), Foreign Affairs, vol. 92, no 5, 9&10-2013).

Cuối cùng, Iran chịu không thấu. Kinh tế Iran tùy thuộc vào dầu hỏa. Khamenei bất ngờ, Trung Cộng là khách hàng chính yếu, TC cũng phải bỏ Iran để tuân thủ lệnh cấm vận của Mỹ. Khamenei cũng bất ngờ không thể lấy dầu hỏa bắt bí Liên Âu. TC đã mua được dầu hỏa ở nơi khác trong vòng ảnh hưởng của Mỹ. Hậu quả do Mỹ cầm đầu cấm vận, Iran phát triển đang ở mức 4.3% (2004) nay tụt xuống 1%, tiền mất giá, lạm phát lên đến 28%, chịu sao nổi! Lợi tức đầu người dân Iran năm 2005 là 2340 $US đã tăng lên đến 4850 $US nhưng lại đang tụt dốc quá nửa. Iran phải cố duy trì số lợi tức này, xuống là dân nổi loạn, vì tuy gấp đôi năm 2005 nhưng đồng bạc Rial bị phá giá do lạm phát phi mã, ngân sách quốc gia tụt xuống - 3.9% so với năm chưa bị cấm vận, thặng dư là +4.3%. Giáo sĩ ôn hòa Hassan Rohani đắc cử tổng thống (6, 2013) tuy sáp lại với Âu Mỹ nhưng vẫn cương quyết "Iran có quyền tiếp tục tiến hành nguyên tử dân dụng (civilian nuclear) (The Economist, The World in 2004). Nga Sô lãnh hậu quả, Iran bị cấm vận chỉ bán được 40% dầu lại phải dồn vào giữ cho lợi tức của dân ở con số trên 4850 $US, nên không còn tiền mua quân thiết bị và võ khí mới của Nga. Nga mất đi một khách hàng béo bở số 1, chi bằng hợp tác với Mỹ chặn nguyên tử của Iran ở giới hạn 20% tinh luyện uranium. Riêng Mỹ, chế ngự Iran dù mất lòng Do Thái, dù bị Do Thái ở ngay Mỹ đánh phá tơi bời "hậu Obamacre"! HP Obama phải chuyển sức mạnh về phương Đông. NATO đã có Liên Âu, "trung hòa" Nga ở Iran để rảnh tay ở Á Đông - TBD.

BẮC KINH BẼ MẶT!

Bộ QP Trung Cộng công bố vùng phòng không ở Bắc Á, Hoa Đông (ADIZ) ngày 23-11 vừa qua, thì ngay ngày hôm sau 2 pháo đài bay B-52 của Mỹ lặng lẽ bay qua vùng ADIZ của TC! Máy bay quân sự cuả Nhật và Đại Hàn bay tiếp vào ngày 25. Ngày 26 Bắc Kinh diễu võ cho 2 phản lực JH-7 bay vun vút trong vùng ADIZ mà họ vừa tự vạch ra. Rất căng thẳng có thể đụng độ bất cứ lúc nào. Bắc Kinh dám chơi ngon không? Hành động của HK qua 2 chàng B-52 đã làm an lòng các Đồng minh. Phi Luật Tân dù đang hoạn nạn vẫn lên tiếng tố cáo, cho rằng TC có thể làm tới ở Biển Đông. Đúng vậy, hàng không mẫu hạm Liêu Đông và 6 khu trục hạm và chiến hạm TC đã xuống Biển Đông (29-11). Chỉ nhìn HKMH Liêu Đông ở Hải Nam so với HKMH G. Washington đã thấy rõ: cho đến hôm nay, sân bay Liêu Đông vẫn trống trơn, một phản lực J. 20 duy nhất lên xuống biểu diễn rồi mất hút! Theo tin Đài Bắc, TC sẽ mở không phận Biển Đông, lấy căn cứ Tam Sa làm tâm điểm, cách duyên hải VN 12 hải lý. Hoa Kỳ sẽ dần dần rảnh tay ở Trung Đông, cuộc đối đầu giữa Mỹ-Nhật và TC sẽ khó tránh khỏi. Chắc chắn với Kerry và Hagel, Mỹ sẽ quyết liệt.

HỌC VIỆN KHỔNG TỬ: CON ĐƯỜNG HOA HÓA VN

Kỳ trước chúng tôi đã trình bày, các học viện Khổng Tử mà TC dựng lên chỉ là mượn danh nghĩa Đức Khổng Tử mà thực tế chỉ là Hán Nho với Đại sư Đổng Trọng Thư, người đẻ ra "đạo" Trị Bình của Hán để xâm lược. Gs. Lâm Chấn Hạo nói rõ: "Đời Hán xuất hiện Nho học do Đổng Trọng Thư làm đại biểu về tư tưởng. Đến đời Hán Vũ Đế, đã bãi truất Bách gia, độc tôn Nho thuật, xác lập địa vị chính thống của Nho học trong xã hội phong kiến (...) Hán Vũ Đế "độc tôn Nho thuật" (TQ văn hóa sử - Tam bách đề, sđd, T. II, tr. 27). Cho đến nay vẫn còn nhiều người lầm tưởng Tam cương và Tam tòng do Đức Khổng Tử đề ra! Tuyệt đối không phải! Tam cương tức "Quân, sư, phụ" và Tam tòng buộc phụ nữ phải "Tòng phụ, tòng phu, tòng tử" (đã dẫn) đều do một Đại sư Đổng Trọng Thư xướng xuất, các triều đại lấy làm khuôn vàng thước ngọc. Đức Khổng Tử trước sau chủ trương Dân vi bản, lấy dân làm gốc. Thầy Mạnh Tử phát huy thêm, đưa ra thuyết "Dân vi quí, xã tắc thứ chi, quân vi khinh" (Dân là quí, rồi mới đến nhà nước, còn vua là nhẹ (kinh là nhẹ). "Đạo" Trị bình do Đổng Trọng Thư đề xuất. Ông Đại sư này, tự nhận là kế thừa Khổng Phu tử, tôn phò Hán Vũ Đế "chinh chiến liền năm, chinh phục bốn phương" (Về Hán Vũ Đế và Nho giáo Hán, xem: Nguyễn Tôn Nhan, Nho giáo Trung quốc, sách dày 1613 trang. Phần Nho giáo Tây Hán - Hán Vũ Đế, tt. 201-359).

Nho giáo và Khổng học qui vào các bộ sách Tứ thư và Ngũ kinh, ngoại trừ sách Xuân thư, còn lại tất cả đều do Đức Khổng Tử san định. Hán Nho, xin lập lại là do Đổng Trọng Thư, ông Đại sư này mới là Đại sư của Trung Cộng. Đổng đại sư nếu thật sự không khùng thì ông cũng bị mát thần kinh "ba năm không bước ra vườn nhà, ngồi sau bức rèm giảng bài, học trò nhiều người cả đời không nhìn thấy mặt thầy" (sách đã dẫn, phần Đổng Trọng Thư, xem: TQ nhân danh đại từ điển, Thương vụ aân thư quán xb, Đài Loan 1960, lưu trữ tại kho sách TQ, thư viện QH Hoa Kỳ). Ấy vậy mà TC vẫn xoáy vào Đổng Đại sư: chủ đạo của Hán Nho chứ không phải do Đức Khổng Tử. Bắc Kinh Đỏ lờ hẳn Mạnh Tử, bỏ hẳn kinh Xuân Thu, bộ sử biên niên của nước Lỗ do Khổng Tử biên soạn, đây là tác phẩm duy nhất của Khổng Tử, do ngài từng làm quan ở nước Lỗ, thăng lên đến "Trung đô tể" (Đô trưởng kinh thành) rồi Đại tư khấu tức Hình bộ Thượng thư và 4 năm quyền nhiếp việc chính trị nước Lỗ (xem: Giản chi và Nguyễn Hiến Lê, Đại cương Triết học Trung quốc, Cảo Thơm xb, Sàigòn 1966, tập Hạ, tr. 720).

HÁN HÓA: XƯA VÀ NAY

Khổng Tử, Khổng học, Nho giáo mà đảng và nhà nước CS Tàu tôn vinh, hoằng dương quảng bá, tuyên truyền chỉ là học thuyết của Đổng Trọng Thư như Thiên mệnh thiên tử nhà Hán và đạo Trị bình mà Hán Vũ Đế nhân danh để đi xâm lược bốn phương. Nước Nam Việt là nạn nhân đầu tiên. Nhà Hán lấy chữ Hán để Hán hóa thiên hạ, VN ta trước thế kỷ 19 gọi là chữ Nho, Nho học. Tổ tiên ta không gọi là Hán tự, Hán Nho. Đúng 1050 năm thống trị VN đã thất bại trong âm mưu Hán hóa VN qua Hán tự và Hán Nho. Ta có Việt Nho và Nôm Việt.

Một nhà ngôn ngữ học quốc tế, nghiên cứu sâu rộng, cặn kẽ về tiếng Việt, Thừa sai Lm. Émile Souvignet cho rằng người Việt đã Việt hóa cả Hán tự để có riêng một nền văn tự gọi là Hán Việt. Lm. Souvignet viết: "Tuy gốc Hán nhưng bao nhiêu chữ người Việt dùng Hán tự trong văn học và dân gian đã Việt hóa thành Hán Việt" (xem: Les origines de la langue annamite, HN 1922, 3è édition 199 pp. - Lm. Su Vi Nhê, "Cỗi rễ tiếng Việt", tạp chí Nam Phong số 107 tháng 7-1926 - Phạm Quỳnh, "Hán Việt văn tự". Nam Phong số 107, tháng 7-1926, tt. 12-20).

Nhưng hỡi ôi! Quá tủi nhục, xấu hổ, phạm tội "tày trời" đối với tổ tiên xưa, chỉ trong vòng hơn 20 năm qua kể từ hội nghị Việt Hoa ở Thành Đô, Tứ Xuyên (vốn là đất cũ của Việt tộc) năm 1990, âm mưu Hoa Hán hóa VN đã ở mức độ thành công rất nhanh so với thời Bắc thuộc. Về phương diện văn học ngôn ngữ ngày nay có vào khoảng, ít nhất từ 300 đến 400 Hoa ngữ mới (Quan thoại) đã du nhập vào VN và trở thành Việt ngữ. Thí dụ như “gia cố”! Chữ "sự cố" thay cho chữ sự kiện mà VNCH và trước năm 1954, ta đã sử dụng đúng tiêu chuẩn nhất. Sự cố và sự kiện hoàn toàn khác nhau, VNCS kể cả hải ngoại là sử dụng “sự cố” thay cho “sự kiện”. Chữ "tư liệu" bắt chước TC thay cho “tài liệu”! Tài liệu lấy từ văn khố và từ lịch sử, vẫn cứ gọi là “tư liệu”! Điển hình nhất là chữ Trung quốc, trước đây từ chế độ VNCH trở về các triều đại Nguyễn Lê, Trần và Lý, ta chỉ gọi là nước Tàu, người Tàu, Bắc quốc, Trung Hoa, nước Hán. Nay thì một tiếng TQ, hai tiếng TQ, hàng TQ, người TQ... còn bao nhiêu chữ du nhập từ Hoa ngữ đã sử dụng với nghĩa từ rất ngớ ngẩn, thí dụ chữ “cầu thị”, trong một câu văn, chẳng ăn nhằm gì đến chữ “cầu thị” vẫn thêm vào chữ “cầu thị”!

Ta phải chống học viện kể trên chỉ là chống lại một Khổng Tử giả mạo, bóp méo, xuyên tạc của Bắc Kinh Đỏ. Khổng học cũng là học thuyết chính trị mà TC đã CS hóa. Sử gia La Chấn Vũ, một học giả Nho giáo lỗi lạc, ông soạn bộ "Trung quốc chính trị tư tưởng sử" (chủ yếu là Khổng Tử và Nho giáo) "bằng quan điểm Mác xít, tác giả nghiên cứu lịch sử tư tưởng cổ đại TQ" (xem: Lao Tư và Thịnh Lê, Nho Phật Đạo, sđd, tr. 1066). Sau khi thành lập Khổng Tử Cơ Kim Hội nhân ngày Đản sinh Khổng Tử, 22-9-1984 do Ủy viên Bộ Chính trị kiêm Ủy viên Quốc vụ viện TQ, tên là Cốc Mục làm Hội trưởng danh tự, Khuông Á Minh, Ủy viên TƯĐ, Hội trưởng chấp hành với cương lĩnh "lấy chủ nghĩa Mác và tư tưởng Mao Trạch Đông làm chỉ đạo! Năm sau, ngày 10-6-1985, TC lại cho thành lập "TQ Khổng Tử nghiên cứu sở", một tổ chức ngoại vi của Đảng. Tôn chỉ của sở này ngay điều 1 đã khẳng định: "Lấy thái độ thực thi cầu thị Mác xít để nghiên cứu Khổng Tử và học thuyết Nho giáo"! Thế đó! Khổng học của TC là như vậy! Trước sau Khổng Tử của TC chỉ là danh nghĩa trùm phủ lên Đổng Trọng Thư (lập lại) người đưa ra cương lĩnh Tam cương, Tam tòng và "đạo" Trị bình! Thiên mệnh, thiên tử, thiênt riều đời Hán Vũ Đế (lập lại): "Đổng Trọng Thư đã trở thành nhân vật kế thừa và phát triển Nho giáo" (xem Lao Tư và Thịnh Lê, Nho Phật Đạo, sđd, tr. 431). Bây giờ Đảng và nhà nước CHNDTH lại kế thừa và phát huy Đổng Trọng Thư "Đại Hán bành trướng bình thiên hạ (còn tiếp). Âm mưu thâm độc là thế!

HÀ NHÂN VĂN
(1/12/2013)


Nam Yết chuyển

1 comment:

Kỷ Yếu Hàng Hải said...

Tôi tên Lê Châu An Thuận cần nói chuyện với Hải.
lechauanthuan@yahoo.com