Tuesday, May 31, 2022

Xưa Nay Đi Biển - đồ biển

HSP:  Chuyện ngắn có tính cách lộng đầu gối giả vào chân thật. Nếu có sự trùng hợp, bôi bác thì coi như chuyện đã xảy ra rồi.

Ngày xưa, tàu đi tuần hay ghé Nha Trang. Thỉnh thoảng HQ và KQ giao hữu với nhau bằng cách biệt phái chiến hạm làm du thuyền đưa bạn gái của xếp lớn, xếp nhỏ KQ ra đảo hòn Yến hóng gió biển.
Từ “đài cao chiến hạm” nhìn các bông hồng tíu tít, thơm như múi mít được các chàng Tổ Quốc Không Gian dìu lên cầu tầu mà thấy tủi thân. Nhưng ô kìa còn một số không nhỏ đi có một mình,nghe nói là các nàng thuộc nữ sư phạm Qui Nhơn. Các cô này ra dáng thuỳ mị e ấp, tóc thề buông xoã bờ vai, thỉnh thoảng ngước lên “đài cao chiến hạm” mỉm cười bẽn lẽn. Quay qua quay lại thấy có một mình đứng “trên đài cao”, gã bèn sửa lại quân phục, điệu bộ và không quên đưa ống dòm dõi mắt về phía chân trời xa mà trong bụng đánh lô tô.

Hạm trưởng Jim tâm sự:” Tôi băng ngang kinh đào Panama không dưới 10 lần, nhưng lần đi cruise qua Panama vừa rồi, tôi cảm thấy thoải mái nhất, vì sao? Vì người khác lái chứ không phải tôi lái”. Ông tiếp:” Lúc tôi chỉ huy chiếc frigate, khi băng ngang kinh đều có pilot dẫn đường, tuy nhiên là hạm trưởng vẫn phải có trách nhiệm. Có lần ông pilot đo đạc trên radar, ra điếc hay định vị kiểu gì mà suýt nữa chiến hạm va vào mấy hòn đảo con nằm ngổn ngang trên kinh đào trong đêm. Sáng ra thấy một tàng cây to tổ trảng nằm chình ình sau lái. Hết cả hồn!”
Thấy các nàng nhìn lên. Trên đài cao, gã cảm thấy oai phuông lẫm lẫm, nhưng biết đâu rằng các quan lớn KQ nhìn gã bằng nửa con mắt khi gã đứng nghiêm chào cả đào của mấy ổng:” Mày chỉ là thằng lơ lái tầu đưa bọn tao đi chơi chứ ra cái thá gì!”
Lắm lúc trên du thuyền nhìn ông thuyền trưởng, các sĩ quan và thủy thủ trên tầu tất bật, bận rộn, gã cũng cảm thấy ái ngại, vì bản thân đã từng trải qua những công việc điều khiển con tàu, bảo trì dụng cụ, máy móc, bếp núc.. và nhất là an toàn cho thủy đoàn và khách quá giang.
Giờ đây gã là du khách cũng như hàng ngàn du khách khác đang nhởn nhơ vui chơi ăn uống thì họ làm việc hùng hục từng ngõ ngách như nô lệ để phục vụ hết lòng với khách như những ông vua, bà chúa.
Biển động sóng ngang, những khuôn mặt son phấn, nhí nhảnh, e ấp của các cô nàng nhường chỗ cho sắc mặt tái mét. Trừ máy cô dạn sóng còn hầu hết được thủy thủ đoàn đưa xuống cabin với thân hình mềm nhũn và quần áo à là mode loang lổ vết đồ ăn các cô nôn mửa ra. Các ông KQ cũng ngừng hút thuốc, khuôn mặt cũng bắt đầu tái mét hết bay cả nét hiên ngang của những người hùng không gian. Mời đồ ăn, thức uống các quan khách nam nữ đều ngao ngán lắc đầu.
Thủy thủ đoàn được một phen no bụng.
Hòn Yến sừng sững trước mặt, các xuồng máy được hạ xuống để đưa du khách lên bờ. Vừa đặt chân lên bãi cát trắng tinh là quý bà, quý cô lại tươi cười, mơn mởn trong những bộ bikini sặc sỡ, bên cạnh là những người hùng không gian hào hoa phong nhã.
Thủy thủ đoàn được lệnh gọi lại trở về tàu tiếp tục lịch trình tuần dương, không được tham tham dự picnic với các người đẹp bằng không không tuần nó báo cáo,báo mèo cho ở tù sặc gạch. Nghe đâu quan lớn KQ được ăng ten báo cáo có gã sĩ quan đương phiên chơi sỏ cho tàu đi sóng ngang làm du khách ói ra mật xanh,mật vàng nên ngài tarzan nổi giận.
Đang trồi lên, hụp xuống trước những làn sóng ngược để đuổi theo chiếc ghe đánh cá bướng biếng, bỗng nghe tiếng máy bay trực thăng bay sát “đài cao chiến hạm”. Cánh quạt khua phành phạch. Các cô má phấn môi hồng ngồi trên máy bay đưa những bàn tay xinh xắn vẫy vẫy kèm những hàm răng trắng và nụ cười xinh, nhìn xuống mấy chàng thủy thủ với ánh mắt long lanh thương hại.
À ra các quan lớn KQ đã kêu trực thăng đưa các nàng về dinh để khỏi nhìn thấy cảnh đi biển làm ố hoen nhan sắc của các nàng trong mộng.
Chiều hôm đó cả tầu được thưởng thức món cà bống mú hấp do maitre d’hotel chiến hạm khoản đãi.

đồ biển





















No comments:

HƯƠNG GÂY MÙI NHỚ… Tản Mạn - Nhất Hùng

Truyện Kiều của Nguyễn Du có câu thơ rất ý nhị: “Mành tương phơn phớt gió đàn, Hương gây mùi nhớ trà khan giọng tình”