Thursday, April 18, 2019

Biếm: Người Việt “vô ơn” - Thạch Đạt Lang

Dân tộc Việt Nam thời gian gần đây trở thành một dân tộc “vô ơn” nhất trên thế giới. Tại sao?
Rất dễ để trả lời. Chỉ cần quan sát một vài “sự cố” xảy ra trong vòng ít năm qua, người ta thấy rõ sự “vô ơn” của người Việt. Đó là khi biểu lộ cảm giác, cách hành xử, lời nói… vào những lúc đất nước có một lãnh đạo cao cấp phải ra đi, đang sống chuyển sang từ trần, hoặc đang khỏe mạnh phải nhập viện vì lý do nào đó.
“Sự cố” mới nhất là chuyện “hào kiệt” hay “ngài” Tổng (bí thư) kiêm Chủ (tịch) gọi ngắn, gọn là Tổng – Chủ Nguyễn Phú Trọng, trong lúc đi làm việc ở Kiên Giang ngày 14.04.2019, đang khỏe mạnh đột nhiên phải nhập viện khẩn cấp, vào bệnh viện tỉnh Kiên Giang vì có tin ông bị xuất huyết mạch máu não, bị đột quỵ.
Có lẽ lo sợ máy móc, phương tiện chữa trị, ở Kiên Giang không đủ tối tân, hay lầm lẫn cho uống, chích nhằm thuốc dỏm, thuốc giả của chị Kim Tiêm hoặc sợ bác sĩ, nhân viên y tế của bệnh viện ăn tiền hối lộ của “người tử tế 3X” đầu độc “hào kiệt” nên ngay sau khi cấp cứu, Tổng – Chủ đã được được về bệnh viện Chợ Rẫy cấp kỳ bằng trực thăng.
Chuyện này không bàn đến. Chuyện muốn nói là phản ứng của người dân Việt Nam – Dân tộc “vô ơn” nhất trên trái đất – với chuyện nhập viện của “hào kiệt” Tổng – Chủ Trọng.
Dân tộc quái đản gì đâu mà khi nghe tin lãnh đạo đảng và nhà nước tối cao vào bệnh viện, chúng nó lại cười cợt, chế nhạo, hớn hở, hân hoan, vui như Tết mới lạ.
Không tin ư? Thử đi dạo một vòng trên các mạng xã hội như Facebook hay báo lề dân. Ôi thôi! Tràn ngập những lời cười cợt, châm biếm, chế diễu với những lời bình ấn tượng như: “Báo nào viết ông Trọng bị tai biến mạch máu não? Tầm bậy! Ông Trọng không có não thì làm sao tai biến mạch máu não? – Lại ế một ống cống rồi – Tiêu một ngoe, còn 2 ngoe, vẫn đốt lò được.
Hay các vần thơ đại loại như:
Tin nghe ngoài ngõ xôn xao
Tổng, Chủ đang khỏe phải vào nhà thương
Loa vừa loan báo khắp phường
Tổng – Chủ chuẩn bị…lên đường ra đi…
Hoặc:
Tin nghe như sét đánh ngang
Bác Tổng đang khỏe chuyển sang cứng đờ
Tin đang cập nhật từng giờ
Bác Tổng còn thở là nhờ ô-xy …
Lại có kẻ còn độc miệng hơn, cho rằng Tổng – Chủ về Kiên Giang làm việc mà quên mất Kiên Giang là nơi có long mạch, căn cứ địa của Ba Ếch, đã được thầy phong thủy trấn, yểm bùa phép tá lả khắp nơi. Tổng – Chủ khi viếng đám tang Trần Đại Quang, đến gần quan tài phải bắt ấn Kim Cang vì sợ oan hồn Trần Đại Quang vật ngã, giờ thấy Ba Ếch thất thế nên khinh thường, không đề phòng nên bị vật là phải.
Đọc những lời bình này, nhớ đến lời của bác Tổng – Chủ phán: “Nhìn chung, đất nước ta chưa bao giờ được như thế này”, hay bài viết nâng bi Tổng – Chủ là hào kiệt của luật sư Trần Đình Triển, lại thấy rõ ràng hơn, người Việt Nam là dân tộc “vô ơn” nhất trên trái đất.
Không “vô ơn” sao được, khi chỉ sau có gần 44 năm thống nhất đất nước bằng bạo lực, lãnh đạo đảng CSVN đã tạo cho người dân một cuộc sống bình yên, no ấm, hạnh phúc, trở thành dân tộc hạnh phúc thứ hai trên thế giới, đưa thu nhập bình quân của người dân lên tới $2.300/ năm, bằng 1/10 của Thái Lan, 1/30 của Singapore, 1/5 của Malaysia, 2/3 của Philippines…
Sao không chịu nhìn qua “nước bạn” Bắc Hàn xem, cho dù người dân có bị thiếu ăn, thiếu mặc, năm nào cũng có người chết đói đi chăng nữa, mỗi khi lãnh đạo đất nước như Kim Jong-il, Kim Il-sung, bệnh hoạn phải nhập viện hay phải ra đi, toàn thể người dân lo lắng, buồn rầu, than khóc bỏ cả ăn uống, rúng động đất nước..
Có đâu như dân Việt Nam “vô ơn”, không chịu Ghi Nhận công đức ĐCS như “nhà giáo” kiêm lều thơ Thái Bá Tân nổi tiếng với những bài thơ 5 chữ xuống giòng, sớm đầu, tối đánh. Hoặc không chịu nhận mình là con cái của chế độ CSVN như Tôn Nữ Thị Ninh từng phát biểu“Trong gia đình chúng tôi có những đứa con, cháu hỗn láo, bướng bỉnh thì để chúng tôi đóng cửa lại trừng trị chúng nó, dĩ nhiên là trừng trị theo cách của chúng tôi. Các anh hàng xóm đừng có mà gõ cửa đòi xen vào chuyện riêng của gia đình chúng tôi”.
Tương tự như những lần trước, khi nghe tin Nguyễn Bá Thanh, Trần Đại Quang bị đầu độc chết, dân Việt Nam đã cười hả hê, nguyền rủa, châm chọc, nay nghe tin Nguyễn Phú Trọng phải vào bệnh viện… chúng lại hớn hở, hân hoan loan tin trên mạng xã hội với những lời bình chất ngất niềm vui, những nụ cười chế nhạo toác cả miệng, không thèm che dấu…
Kể cũng tội cho Tổng – Chủ, đã quá tuổi cổ lai hy, lại thêm “phận mỏng cánh chuồn”, phải mang trọng trách vĩ đại là đốt lò theo phương châm đập chuột nhưng không để vỡ bình nên bị đột quỵ.
Nếu không may, Tổng – Chủ phải ra đi, ai sẽ là người kế vị, thay thế “hào kiệt” đảm nhận công việc “đốt lò”, để cái lò luôn cháy phừng phực? Chưa thể biết được nhưng chắc chắn nghe tin Tổng – Chủ có thể sẽ phải đi đoàn tụ với Nguyễn Bá Thanh, Trần Đại Quang… Ba Ếch cùng đống củi đang nằm trong kho, hay đang chuẩn bị vào lò, chắc chắn cũng mừng rỡ không kém gì các “thế lực thù địch”.
Đám dân gian đã không cầu nguyện cho “ngài” sớm bình phục, lại còn châm chọc, mỉa mai, cuời cợt… không gọi là “vô ơn” thì quả thật không biết gọi là gì?
Hoang Pham chuyen

No comments:

Bạn Đường- Nguyên Giao

  Trong một quán cà phê ở ‘ Thủ Đô Người Việt Hải Ngoại’ một ngày cuối tháng tư năm 1999, Hùng hỏi Giao: - Bạn đến Mỹ năm nào? - Năm 1975,...