Nhưng cười với những văn công CS thì không. Họ là những người đã được CSVN ưu ái cho ra hải ngoại, cho dầu không có chủ đích thì vẫn là công cụ được dùng để tuyên truyền, đánh bóng cho một chế độ hại dân, bán nước. Là những con rối đang làm trò hề cho một chế độ thối nát và hèn hạ nhất lịch sử nhân loại.
Trong cuộc sống hàng ngày chúng ta rất cần một nụ cười để tô điểm cho đời sống tẻ nhạt, để làm giảm đi những sự căng thẳng trong công việc, để tạo một sự thân thiện, gần gủi với mọi người,... Nhưng cười với những văn công CS thì không. Họ là những người đã được CSVN ưu ái cho ra hải ngoại, cho dầu không có chủ đích thì vẫn là công cụ được dùng để tuyên truyền, đánh bóng cho một chế độ hại dân, bán nước. Là những con rối đang làm trò hề cho một chế độ thối nát và hèn hạ nhất lịch sử nhân loại.
Hơn nữa người dân trong nước mới chính là những người cần có một nụ cười vì cuộc sống của họ đầy những lo âu và sợ hãi.
Lo âu và sợ hãi vì những chất độc hại trong các thức ăn, nước uống.
Lo âu và sợ hãi vì nạn cướp giật hoành hành ở khắp mọi nơi.
Lo âu và sợ hãi vì tai nạn xe cộ, lụt lội, giao thông bị bế tắc, đường sá không an toàn.
Lo âu và sợ hãi vì nạn hách dịch, lộng quyền, làm tiền, bắt bớ, đánh đập, giết người tùy tiện của côn đồ công an.
Lo âu và sợ hãi vì nạn cưỡng chiếm và cướp đoạt tài sản, đất đai, ruộng nương dưới chiêu bài "phát triển đô thị, quy hoạch đất đai".
Lo âu và sợ hãi vì nhà thương đã trở thành nhà ghét, vì bác sĩ là những kẻ giết người có giấy phép (licence to kill).
Lo âu và sợ hãi vì nhà trường đã trở thành cái chợ bán chữ buôn bằng, là nơi mà mà học trò và thầy giáo có thể có những hành động vô giáo dục nhất.
Lo âu và sợ hãi cho tiền đồ dân tộc vì đất nước có hàng vạn tiến sĩ (giấy) nhưng lại không làm nổi con bù-lon.
Lo âu và sợ hãi vì hàng ngày phải sống, đối mặt với sự dối trá, áp bức, bóc lột, cửa quyền, tham nhũng.
Lo âu và sợ hãi vì Miền Nam là vựa lúa lớn nhất của Việt Nam và cũng là vựa lúa lớn hàng thứ nhì ở Đông Nam Á nay đang trở thành những vùng đất khô cằn hay bị nước biển tràn vào không còn trồng trọt, canh tác được nữa.
Lo âu và sợ hãi vì sự suy đồi cùng cực về đạo đức, luân lý, thuần phong, mỹ tục.
…..
Và có lẽ nổi lo âu và sợ hãi lớn nhất là không biết ngày mai rồi đây Việt Nam có còn là Việt Nam nữa không?!
Chính vì nổi lo âu và sợ hãi mất nước mà em Huy Bảo đã cất cao giọng hát lên ca khúc "Việt Nam tôi đâu?" Đó cũng chính là một lời thở than ngậm ngùi, cay đắng, một câu hỏi xót xa, đau lòng của người dân Việt.
Cười làm sao được khi đất nước đang lâm nguy. Chính vì thế mà cộng động Người Việt Úc Châu đã không chấp nhận "Nụ Cười Úc Châu 2016". Một nụ cười ngốc nghếch, vô tâm, vô cảm để che đậy một cách vụng về cái trò văn hóa vận tại Westend Market, Melbourne, ngày 10/04/2016.
Cùng ngày, tại Brisbane, Queensland, đồng bào cũng đã rầm rộ biểu tình trước một tiệm ăn mang tên "Uncle Ho" - một cái tên đã đem đến bao lo âu, sợ hãi và đã gây ra bao tội ác, tang thương, mất mát cho đất nước, dân tộc Việt Nam. Sự đoàn kết và tinh thần chống cộng mạnh mẽ của cộng đồng Người Việt đã làm cho vị chủ nhân tiệm ăn "Unclo Ho" phải suy nghĩ lại và quyết định đổi tên thành "Uncle bia hoi".
(Ghi chú: Khi buổi biểu tình vừa mới bắt đầu thì BTC đã có những sự bất đồng ý kiến với các nhân viên của ban quản trị Westend Centre, rồi sau đó với cảnh sát khi họ đòi đoàn biểu tình phải dời từ mé bãi đậu xuống lối đi bộ gần lề đường. Vì vấn đề an toàn cho đoàn biểu tình, ông Nguyễn văn Bon (Cựu Chủ Tịch CĐNVTD/VIC) đã mạnh mẽ lên tiếng yêu cầu BTC chính thức làm đơn phản đối (lodge a formal complaint) và đưa việc này lên những cấp chính quyền cao hơn. Ngay sau đó ban quản trị của Westend Centre đã rút lui, cảnh sát đã đấu dịu và chấp nhận để cho đoàn biểu tình trở lại vị trí cũ vì vấn đề an toàn. Điều này cho thấy rằng chúng ta đang thực sự sống trên một đất nước tự do vì chính quyền biết lắng nghe, tôn trọng và bảo vệ quyền lợi chính đáng của người dân - "When governments fear the people, there is liberty. When the people fear the government, there is tyranny. The strongest reason for the people to retain the right to keep and bear arms is, as a last resort, to protect themselves against tyranny in government.")
Melbourne
10/04/2016
Một số bài báo và video clips tường trình về phản ứng của cộng đồng Người Việt đối với tiệm ăn "Uncle Ho" –
- Vietnamese community rallies against restaurant carrying dictator's name
TVQ chuyen
No comments:
Post a Comment