Saturday, December 14, 2019

NGUYỄN ĐẮC XUÂN VẪN KHÔNG GIÁC NGỘ

HoangsaParacels:  Tác giả bài này cũng có những bài viết gây tranh cãi; khiến HSP mất đi nhiều cảm tình; tuy nhiên trong bài NGUYỄN ĐẮC XUÂN VẪN KHÔNG GIÁC NGỘ, ông đã nêu ra những sự thực rất phũ phàng.

Kính gửi Thầy và Đồng Môn Quốc học.

Này Nguyễn Đắc Xuân,

Hơn 10 năm trước đây, tao đã viết cho mày 3 hay 4 bức thư để giáo hóa mày; nhưng mày lại thách thức tao đường còn dài, chưa biết thằng nào đến đích trước. Tao đã trả lời rằng tao đâu có muốn chạy đua với thằng ngu như mày, chỉ nhắm mắt nhắm mũi chạy tới cái đích địa ngục.
Tao dùng chữ "cái đích địa ngục" để mày hiểu rằng bất cứ quốc gia nào trên thế giới chạy theo chủ nghĩa xã hội đều đẩy người dân tới địa ngục: nghèo đói, bất công, tham nhũng, trộm cắp, điêu ngoa, dối trá, lật lọng, tai ngược.

Không phải tại vì tao ở về phía thua trận, đâm ra cay cú mà tao bôi xấu Xã Hội Chủ Nghĩa. Tuy tao ở nước ngoài, nhưng tao biết rất rõ tình trạng cái nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa của mày, vì tao xem mấy cái Youtube để nghe mấy ông Dân Biểu như Lưu Bình Nhưỡng, Dương Trung Quốc công kích em Nguyễn thị Kim Ngân là tao hiểu.

Tình cờ tao đọc trên mạng, thấy mày tuyên bố:

“Chữ quốc ngữ mấy ông Cố Đạo tạo ra không nhắm phát triển dân tộc ta mà là công cụ xâm lăng.”

Tao hết biết! Một thằng đi theo cái chủ nghĩa “Vô Gia đình – Vô Tổ Quốc – Vô Tôn giáo” mà dám mở miệng dùng hai chữ “Dân Tộc”!

Tao biết mày phải nói như vậy, giống như nhà thơ Xuân Diệu trước khi độc tấu thơ “Bác” thì phải nói câu như sau: “Thưa quý vị, không biết lần này là lần thứ mấy tôi độc tấu thơ của Bác, mà nước mắt không cầm được.” Nói xong, Xuân Diệu rút mùi-xoa trong túi ra và lau nước mắt. Còn làm bộ nấc, nấc lên mấy phát, mới ngâm!

Một người bạn tao còn kẹt lại sau Tháng Tư năm 1975, hỏi Xuân Diệu: “Tại sao anh có thể đóng tuồng giỏi đến thế?”. Sở dĩ bạn tao hỏi câu đó, vì trong riêng tư bạn tao được Xuân Diệu thổ lộ: “Thơ của bác Hồ giống như vè”.

Xuân Diệu trả lời bạn tao: “Tôi phải làm như thế thì tối đến mới được Đảng ban cho một lạng thịt bò”. Thiếu cái ăn, nhà thơ mất nhân cách tội nghiệp như thế đó!

Tao hiểu câu nói của mày chửi mấy ông Cố Đạo là nằm trong chiến lược chia rẽ giữa Công giáo và Phật giáo của Đảng. Cậu Cao Huy Thuần làm luận án kết tội những nhà Thừa Sai Công Giáo đã dẫn đường cho Thực dân Pháp xâm lăng Việt Nam” cũng làm công tác như mày thôi. Mày biết tại sao Đảng của mày chỉ thị cho tay sai phải đưa ra luận điệu đó không?

Bởi vì bên này tao nghe nhiều cựu sĩ quan VNCH, từng đi tù hơn 10 năm mà nói như thế này: “Dù sao mình cũng phải cám ơn “ông” Hồ Chí Minh. Nếu không có “ông” Hồ Chí Minh thì cả nước Việt Nam đều theo đạo Công Giáo!”

Tao hỏi: “Giả thuyết rằng toàn dân Việt Nam đều theo đạo Công Giáo, thì đạo Cộng Giáo có làm cho toàn dân Việt Nam khốn khổ, khốn nạn như phải sống dưới Tà Giáo Cộng Sản? Đạo Công Giáo có đẩy đàn ông đi làm lao nô khắp thế giới, đẩy đàn bà đi làm đĩ bốn phương, giống như cái Tà Giáo Cộng Sản không”?

Mấy ông sĩ quan cấp Tá đó đi Chùa rất siêng năng, cung kính chắp tay lạy Thầy Tu rất thành khẩn, dù tao cảnh báo cho họ biết cái loại Thầy Tu đó là Quốc Doanh, tức là Công An được Đảng huấn luyện làm công tác tôn giáo. Tại vì những ông Sư trụ trì đó đều được xuất cảng từ trong nước.

Điều kiện Đảng đặt ra là: Tất cả Sư hay Linh Mục ra nước ngoài lập Chùa hay phục vụ trong nhà Chúa phải là Quốc Doanh.

Hầu hết các sĩ quan Cấp tá đều đồng ý với lời cảnh báo của tao, nhưng vẫn đến Chùa, đến Nhà Thờ, bởi vì họ nói rằng họ đến Chùa hay Nhà Thờ là để lạy Phật, lạy Chúa. Ai làm sai thì Phật hay Chúa Phạt.

Tao nghĩ rằng những ông sĩ quan cấp tá đó bị ma quỷ ám, lý trí không còn thì mới trả lời ngu như thế! Giống như mày cũng là loại bị quỷ ám. Bởi vì dù mày ngu đi nữa, nhưng mày không đui để không thấy những cảnh tượng cướp của giết người một cách ngang nhiên như hôm nay.

Trong cuốn nhật ký của mày bị Quân đội Mỹ bắt được, có đoạn mày kể mày từ Chiến Khu về tiếp xúc với Thầy Trí Quang của mày (không phải của Phật tử như tao), mày phải giả trang làm đàn bà để tránh mắt Công An của Mỹ Ngụy. Tức là mày làm công tác mang mật lệnh của Đảng về cho Thầy thi hành, đúng không?

Tội trạng của Trí Quang quá rõ ràng. Đồng bào Huế chết dưới tay những đệ tử của Thầy như mày, Hoàng Phủ Ngọc Tường, Hoàng Phủ Ngọc Phan, Tôn Thất Dương Tiềm … không cách gì che giấu được. Thế mà những chị đàn bà ra vệ đường quỳ lạy, lăn lộn, khóc than, thương tiếc còn cha chết, khi quan tài của Thầy đi ngang qua, thì chỉ có nước giải thích họ bị quỷ ám mà thôi! Bởi vì không lý do gì mà có một đám đàn bà con gái ngu si, đần độn như thế!

Ở Pháp có cậu Tiến sĩ Cao Huy Thuần, ở Đức có mợ Tiến sĩ Thái thị Kim Lan, ở Huế có nhà “Huế học” Nguyễn Đắc Xuân đều ca ngợi Trí Quang, một tên tội đồ, như một vị Thánh Tăng.

Tại sao toàn người gốc Huế vậy?

Tao nói thiệt, có lẽ mày tự phong cho mày là nhà “Huế học”, vì không lẽ dân Huế ngu đến độ phong cho một thằng chạy theo tà đạo Cộng Sản, một thằng gốc Huế giết người Huế không gớm tay là nhà “Huế học?

Mày nhớ rằng quả báo là có thật. Vong hồn thằng Trần Mậu Tý không tha mày đâu. Hãy thành tâm sám hối đi con! Tao nhớ Trí Quang dịch bài kinh “Thủy Sám” hay lắm, mày hãy đem ra mà đọc để siêu thoát.

Mày còn nhớ vợ mày úp cái rổ lòng heo lên đầu mày, khi mày “hồ hởi phấn khởi” mang về khoe với vợ mày được Đảng chia khẩu phần? Mày còn nhớ cái câu vợ mày chửi mày: “Có phải đây là thành quả cách mạng mà Đảng thí cho anh phải không?” Nghe người bạn ở Huế vượt biên sang kể lại cái cảnh vợ mày úp cái rổ lòng heo thối lên đầu mày, tao thực sự xót xa cho mày quá sức, Xuân ơi!

Mày đi học Đại học Sư Phạm Huế, mày được chính phủ cấp học bổng, được tự do làm thơ, đi tán gái. Thế mà mày phản bội, mang “Cách Mạng” về giết dân lành, để cuối đời mày phải uốn lưỡi để nói: “Chữ quốc ngữ mấy ông Cố Đạo tạo ra không nhắm phát triển dân tộc ta mà là công cụ xâm lăng.”

Tao hỏi mày hai chữ “Dân Tộc” là dân tộc nào vậy? Dân tộc Hán phải không?

Nguyễn Đắc Xuân ạ!

Mày ở Huế, mày tự phong cho mày “Nhà Huế Học”. Nếu mày ở Ngả Ba Chú Ía, có lẽ mày xưng mày là “Nhà Ngả Ba Chú Ía học” thì tao mặc xác mày! Chẳng qua, tao học Quốc Học Huế, nên tao phải lên tiếng để dân Huế không khinh tao là thằng vô ơn, không biết mở miệng!

Có một người bạn cũng học Quốc Học, đi thăm Huế mới trở về Mỹ cho tao biết: “Hiện nay thằng Nguyễn Đắc Xuân khổ lắm, vì bạn bè Huế và những văn nghệ sĩ gốc Bắc Kỳ đều khinh hắn! Chẳng ai chịu chơi với hắn cả!”

Tao tin điều đó. Bởi vì khối người đi theo cộng sản, có công lớn với Đảng còn bị vắt chanh bỏ võ, huống chi cái ngữ như mày dù mày “nịnh” cỡ nào đi nữa, Đảng chẳng coi mày ra gì!

Anh hùng như Đại tướng Võ Nguyên Giáp khi bị thất sủng, bị Đảng giao cho nhiệm vụ cai đẻ là tấm gương cho mày soi đó. Mày có hề nghe trong dân gian có câu đồng giao nói về tướng Võ Nguyên Giáp không? Tao nhắc cho mày nhé!

“Ngày xưa Đại Tướng cầm quân,

Ngày nay Đại tướng cấm quần chị em”.

Tức là ngày xưa bộ máy tuyên truyền của Đảng thổi Đại tướng là anh hùng Điện Biên. Nhưng khi Đảng không cần nữa thì Đảng giao cho Đại tướng nhiệm vụ “cấm quần” chị em ta. Dù Đại tướng đã hết sức “năng nổ” làm công tác Đảng giao phó, nhưng số trẻ em ra đời lại gia tăng, vì phụ nữ Miền Bắc đa số mặc váy, nên tốc váy lên dễ dàng! Tao chịu hai chữ “tốc váy” của dân Bắc Kỳ hết sức!

Trước kia mày học cùng lớp (thời Đệ nhất cấp), cùng bàn với tao. Mỗi khi mày bị bạn bè bắt nạt, tao thường bênh vực mày, vì mày ốm yếu, hiền lành; không ác ôn như khi mày vô Đảng Cộng Sản.

Nhưng nếu tao không vào Saigon học Đại Học, mà học Đại Học Huế, thì Tết Mậu Thân, chắc chắn tao sẽ bị mày xử như mày xử thằng Trần Mậu Tý, vì mày biết tao thù ghét cộng sản.

Tao biết mày là loại người không thể giáo hóa, nhưng tao phải nói ra để những thứ như Cậu Cao Huy Thuần, mợ Thái thị Kim Lan đừng tưởng tao câm giống như mấy ông Huế khác.

Tao là Phật tử chân chính. Do đó tao phải nói cho dân Huế biết Đạo Phật đã bị ma đưa lối, quỷ đưa đường rồi! Hãy quay về Bến Giác trước khi quá muộn.

Tao nghĩ nước Việt Nam bị lời nguyền của Dân Chàm thì người Việt Nam mới có cái hiện tượng giống như bị quỷ ám. Bởi vì làm sao có thể giải thích dân Huế nạn nhân lại “quyến luyến” Trí Quang một cách lạ lùng như thế. Chắc mày đã đọc bài thơ của cô giáo Trần thị Lam rồi chứ gì?

Làm sao có thể giải thích được một dân tộc có 4 ngàn năm Văn Hiến mà không thể lớn?

Oan hồn của người Chàm nguyền rủa cho dân ta phải bị như thế này:

· Ta sẽ làm cho Dân tộc Việt Nam các ngươi phải thờ lạy một người Tàu làm Cha Già. Lăng mộ của người Tàu đó sẽ là hòn đá tảng khiến cho Dân Tộc các ngươi không thể ngóc đầu dậy được. Còn các Chùa sẽ rước tượng người Tàu đó vào ngồi ngang hàng với Phật. Sư sãi là Công An, Mật Vụ trá hình.

· Ta sẽ làm cho những nhà thông thái nhất của các ngươi trở nên ngu si, cúi rạp mình thờ một Tôn giáo của Quỷ. Chúng sẽ đi rao giảng tín điều của Quỷ. Kẻ nào không tin, sẽ bị chôn sống hoặc bị chặt ra làm nhiều mảnh.

· Ta sẽ làm cho cha mẹ, anh em, vợ chồng các ngươi đấu tố lẫn nhau, rồi giết hại nhau một cách tàn khốc. Các ngươi sẽ đi xin khí giới của nước ngoài về giết hại lẫn nhau. Thế giới Tự do sẽ đứng về phía bọn xâm lăng và kết tội phía tự vệ. Các ngươi sẽ phản bội nhau, vu khống, chụp mũ, bôi nhọ nhau để cho nhân loại khinh bỉ một dân tộc luôn luôn tự hào về một nòi giống có bốn ngàn năm Văn Hiến. Rồi các ngươi sẽ bị tống giam vào các trại tập trung để cho đứa con nít hành hạ!

· Ta sẽ làm cho các bậc anh hùng, ái quốc của các ngươi bị chà đạp và phải chết một cách nhục nhã, những đứa bán nước, phản dân sẽ được thờ lạy, tôn vinh.

· Ta sẽ làm cho mảnh đất xinh đẹp của các ngươi biến thành địa ngục, dân các ngươi phải liều mình ùa ra biển cho bão táp dập vùi hay xuyên rừng sâu cho thú dữ xé thịt.

· Dù đã thoát ra khỏi ngục tù Việt Cộng, đến được Đất Nước tự do, các người vẫn còn bị bọn thảo khấu hăm dọa mạng sống hay bị bọn thảo khấu mạ lỵ.

Bằng Phong Đặng văn Âu
714 – 276 – 5600

No comments: