Wednesday, June 10, 2020

Nước Mỹ, chúng tôi sẽ xin rời các bạn mà đi.-Travis Yates - Jun 9, 2020

Tôi đã lớn lên trong một gia đình Cảnh Sát. Cha tôi làm việc chăm chỉ đứng đắn để lên đến cấp bậc Cảnh Sát Trưởng tại Ft. Smith, Arkansas. Khi còn bé, tôi nhớ đã hay đi cùng cha vào thứ Sáu để nhận ngân phiếu của ông và tôi rất yêu thích những siêu anh hùng mà ông ấy được làm việc chung.
Nước Mỹ, chúng tôi sẽ xin rời các bạn mà đi.
Travis Yates - Jun 9, 2020

Đây là điều khó khăn nhất tôi đã phải viết.
Tôi đã lớn lên trong một gia đình Cảnh Sát. Cha tôi làm việc chăm chỉ đứng đắn để lên đến cấp bậc Cảnh Sát Trưởng tại Ft. Smith, Arkansas. Khi còn bé, tôi nhớ đã hay đi cùng cha vào thứ Sáu để nhận ngân phiếu của ông và tôi rất yêu thích những siêu anh hùng mà ông ấy được làm việc chung. Họ rất hiền lành và vui vẻ. Đàn ông và phụ nữ của tất cả các chủng tộc đều có chung một nhiệm vụ: làm cho cộng đồng an toàn hơn. Cha tôi đã hy sinh rất nhiều và người mẹ quá cố của tôi cũng vậy.
Cho dù đó là đi tuần, canh chừng hay nghe lén hoặc rượt đuổi người bán ma túy trên khắp mọi nơi, ông đã lo rất chu đáo cho gia đình tôi và làm việc nhiều nhưng không bao giờ để gia đình chúng tôi bị thiếu sót. Một số người sẽ gọi đó là đặc quyền nhưng nơi tôi lớn lên, nó được gọi là công việc khó khăn.
Những đứa trẻ ở trường nghĩ rằng thật tuyệt vời những gì cha tôi đã làm và trong khi ông thỉnh thoảng hỏi tôi rằng có ai gây khó dễ cho cá nhân không, và họ không bao giờ làm điều đó. Có một sự tôn trọng lẫn nhau giữa tất cả mọi người kể cả những đứa trẻ đang học lớp dạy nghề.
Tôi lớn lên không bao giờ muốn trở thành một cảnh sát viên nhưng một đêm định mệnh, khi là sinh viên năm nhất đại học, tất cả đã thay đổi....Tôi đã đi theo xe Cảnh Sát, cuộc đời tôi đã thay đổi hoàn toàn. Sau bốn năm đại học, Cha tôi muốn tôi làm việc tại một cơ quan giáo dục nên tôi di chuyển đến Tulsa, OKlahoma năm 21 tuổi và không trở lại.
Tôi đã không biết bất cứ ai và tất cả những gì tôi biết là những gì tôi thấy cha tôi làm, làm việc chăm chỉ và đối xử tôn trọng với tất cả mọi người. Tôi đã thấy rất nhiều cảnh sát viên khác làm việc chăm chỉ và làm tất cả những gì có thể để giữ an toàn cho cộng đồng. 27 năm đã trôi qua và nếu bạn nói với tôi điều kiện thực thi pháp luật ngày hôm nay, tôi sẽ không bao giờ tin bạn. Nó không phải là thực thi pháp luật mà đã thay đổi tồi tệ hơn tất cả mọi thứ .
Người mắc bệnh tâm thần ngày trước giao cho nhà thương điên để điều trị và giờ họ chỉ cần gửi cảnh sát. Trẻ em từng được dạy về sự tôn trọng và bây giờ, chúng thật mất dạy và không biết tôn trọng bất cứ ai.
Những người lãnh đạo đã từng ủng hộ bạn khi bạn đúng nhưng bây giờ họ buộc tội bạn đã sai để xoa dịu những người điên.
Cha mẹ thường nổi giận với con cái họ vì bị bắt và bây giờ họ nổi giận với chúng tôi. Các phương tiện truyền thông được xử dụng để làm nổi bật những đóng góp tích cực mà nghề nghiệp của chúng tôi đã mang lại cho xã hội và bây giờ họ hoặc phớt lờ nó hoặc vặn vẹo sự thật để tranh cãi để bóp méo sự thật theo chiều hướng chính trị.
Ngày trước các can phạm đều biết tôn trọng các cảnh sát viên. Nếu họ bị bắt, họ hiểu bạn có việc phải làm nhưng bây giờ, đó là lỗi của chúng tôi, họ ngồi trong còng tay thay vì quyết định cá nhân của họ. Nếu ai chống cự hay đánh một viên cảnh sát, mọi người đều được nhìn thấy điều đó trung thực.
Bây giờ chúng ta phong thánh các tội phạm và để họ kiện cho được thưởng hàng triệu đô la!
Chúng tôi đã từng có thể làm chứng trước tòa và chúng tôi đã được tin cậy. Bây giờ, trừ khi có video từ ba góc độ khác nhau, không ai thèm quan tâm bạn nói gì.
Với tất cả những gì nói về phân biệt chủng tộc và cảnh sát phân biệt chủng tộc, tôi đã không bao giờ thấy mọi người đối xử khác biệt vì chủng tộc của họ. Và trong khi tôi biết rằng những kẻ hèn nhát chưa bao giờ làm công việc này sẽ gọi tôi là kẻ phân biệt chủng tộc vì đã nói điều đó, tất cả những gì tôi đã từng thấy là hành vi tội phạm và cảnh sát cố gắng ngăn chặn nó và họ đã không cho màu da của họ. Tôi đã thấy cảnh sát giúp đỡ và cứu bất kỳ chủng tộc, giới tính hay sắc tộc nào bạn có thể nghĩ đến và trong khi điều đó có nghĩa là gì đó, không ai quan tâm nữa.
Tôi đã được gọi bằng những cái tên thô bỉ nhất mà bạn có thể nghĩ ra và nhiều người trong số họ có đầu óc thị chủng tộc và nó không bao giờ đến từ cảnh sát.
Tôi đã xem cảnh sát người Mỹ gốc Phi gánh vác điều này và thậm chí đã cố gắng ngăn cản một tân binh CS bỏ cuộc sau khi anh ta bị mắng chửi bởi rất nhiều kẻ hèn nhát có màu da giống như anh ta. Tôi đã nghe những lời tôi chưa từng nghe trước khi làm cảnh sát. Chú Tom, Cracker, Pig và N Word chỉ kể một vài tên. Tôi đã nghe hàng ngàn lần và chưa bao giờ tôi thấy một cảnh sát trả đũa.
Họ đã chỉ im lặng chấp nhận. Mặc dù vậy, đó là cơ hội lớn nhất trong đời tôi để làm công việc này. Tôi đã muốn giới thiệu nó cho bất cứ ai và tôi thầm hy vọng một trong những đứa trẻ của tôi sẽ làm điều đó một ngày nào đó. Họ đã có thể là một Cảnh Sát thế hệ thứ 4.
Nhưng hôm nay, tất cả những điều đó đã không còn nữa. Tôi sẽ không mong muốn công việc này cho kẻ thù tồi tệ nhất của tôi. Tôi sẽ không bao giờ gửi bất cứ ai tôi quan tâm đến địa ngục mà nghề Cảnh Sát này đã trở thành. Nó là công việc duy nhất bạn có thể làm mọi thứ đúng và mất tất cả. Nó là công việc duy nhất mà cùng một công dân bạn đã liều mạng cứu, sẽ ghét bạn vì nó muốn.
Nó đã vượt qua phiên khúc duy nhất còn lại trong xã hội nơi mà nó rất tuyệt để phân biệt và phán xét, chỉ vì bộ đồng phục bạn mặc. Bạn sẽ không bao giờ có thể giải thích nổi. Bạn sẽ không bao giờ có thể lý luận với họ. Những ngôn từ chửi bới khó chịu giờ đã biến thành gạch đá và chai lọ và tiếng súng.
Tôi đã xem sự việc này xảy ra với những người xung quanh và tôi đã thấy sự hủy diệt hoàn toàn của cuộc sống của họ. Công việc Cảnh Sát này là một quả bom nổ chậm và bạn có thể bị tử vong hoặc bị truy tố trong chuyến công tác tiếp theo, ngay cả khi bạn làm mọi thứ đúng hoàn toàn.
Không có nghề nghiệp nào phải đối phó với điều đó. Các bác sĩ làm tử vong 250,000 người mỗi năm. Họ gọi đó là những sai lầm y khoa của người khác, vì xã hội hiểu rằng họ làm một công việc rất khó khăn khi bị căng thẳng cao và họ phải đưa ra quyết định tốt nhất có thể trong lúc này.
Thực thi pháp luật được giao nhiệm vụ tương tự và chúng tôi rất thành công. Bất chấp xã hội bạo loạn nhất mà chúng ta đã từng thấy, chưa đến 1,000 nghi phạm bị tử vong mỗi năm. 96% đang tấn công chúng tôi bằng vũ khí và tất cả trừ một số khác đang tấn công chúng tôi bằng ô tô hoặc nắm đấm của họ và ngày càng nhiều hơn bằng súng giả để Benjamin Crump có thể giúp gia đình họ trúng xổ số. Tôi đã thấy cảnh sát mạo hiểm mạng sống của mình khi không đáng phải hy sinh như vậy.
Họ không bao giờ có được lòng tín dụng mà các ngành nghề khác có được. Những kẻ hèn nhát là tất cả chung quanh chúng ta. Từ các lãnh đạo cho đến cảnh sát trưởng, đến các chính trị gia, không ai chống đỡ cho chúng tôi. Bây giờ, chúng ta có rất ít, chúng ta được bảo rằng họ sẽ làm ô uế chúng ta hoặc thậm chí bãi bỏ chúng ta. Công dân với một chương trình nghị sự chính trị sẽ thống trị chúng tôi và tất cả những gì bạn phải làm là thức dậy và mặc đồng phục để trở thành một kẻ phân biệt chủng tộc.
Cuối tuần qua, tôi đã nhận được những lời hăm dọa đến tánh mạng vì chỉ làm công việc Cảnh Sát của mình. Mười năm trước cả thế giới sẽ nổi điên lên nếu cảnh sát bị hăm đọa như vậy. Bây giờ, nó chỉ là ngày thứ Hai hàng tuần.
Sẽ còn có nhiều mối hăm dọa, nhiều lời buộc tội phân biệt chủng tộc và nhiều lời nói dối nói về chúng tôi. Tôi đã từng khuyên can cảnh sát xin đừng nghỉ việc. Bây giờ tôi đã khuyến khích họ.
Trên khắp nước Mỹ, cuối cùng bạn đã thành công. Các bạn khỏi cần bãi bỏ cảnh sát, vì chúng tôi sẽ tự động xin nghỉ việc trước đó. Và trong khi tôi biết, hầu hết người Mỹ vẫn trân trọng chúng tôi, nhưng nó không đủ và rủi ro quá cao. Những người bạn nói cảm ơn hoặc mua bữa ăn thường xuyên, chúng tôi vô cùng cảm ơn.
Nhưng những người trong số các bạn im lặng trong khi những con dao đâm chậm trong lưng chúng tôi đã xảy ra bởi những tên côn đồ và hèn nhát, điều này thuộc về bạn. Niềm tin của bạn vào truyền thông thổ tả về sự thật đã và sẽ tạo ra một môi trường trong cộng đồng của bạn mà bạn sẽ không bao giờ mong đợi. Nếu bạn nghĩ rằng Minneapolis sẽ biến thành Mogadishu và điều đó khác xa với bạn, thì nó sẽ đến. Và lúc đó, xin hãy nhớ những gì bạn đã đồng lõa làm.
Đây là nước Mỹ mà chính các bạn đã đào tạo ra.

Travis Yates
meohoang lược dịch

No comments:

Bút ký PHIM HÀNH TRÌNH 50 NĂM do Thanh Tâm Film thực hiện

Khoảng 1977/1978, đọc tin tức trên nhiều báo Việt Nam, tôi nhận ra thân phận rất mong manh của thuyền nhân trong câu được “truyền tụng” lúc ...