Saturday, October 19, 2019

Thư của HQ Trịnh Xuân Tụng gửi anh Hồ Hải

HoangsaParacels:  Kính mời quý niên trưởng, quý chiến hữu quan tâm về việc được hay không được phủ cờ khi qua đời, nên đọc lá thư đầy tâm huyết này.

Kính nhờ ông HT  chuyển đến các hội viên hội Cửu Long, các NT và băng hữu. Đa tạ.

Thân gửi anh Hồ Hải,
Thưa anh,
Cám ơn anh đã mất thì giờ để viết cho tôi một lá thư dài. Tôi đoán, sẽ có người lên tiếng về bài viết của tôi. Thật bất ngờ và thích thú, người đó lại là anh Hồ Hải, người tôi ái mộ, khi tình cờ tôi đọc được bài anh gửi cho hai người bạn thân của tôi P. và T. trên San Jose những lời can gián, ngôn từ xúc tích. Tôi hoan hỉ sẽ được cùng nghị luận với anh về một vấn đề chung trong tinh thần “hoà nhi bất đồng”.
Tôi ngắn gọn và vào ngay vấn đề:
Anh cho là tôi né tránh đề tài Hoàng Sa –Trường Sa.
Anh “rọi đèn” nhưng anh chỉ thấy những điểm phụ. Điểm chính của tôi trong câu : Nhiều ý kiến khác nhau tuỳ theo quan điểm và cách lý luận. Không thấy anh đề cập. Tôi diễn giải:
Những ý kiến khác nhau về nội dung của tượng đài chúng ta đã đọc, nghe nhiều lần, quanh quẩn vẫn là vấn đề HS-TS.
Tôi thiết nghĩ không cần lập lại, chứ không né tránh.
Người có ý kiến A thì lý luận A đúng. Người có ý kiến B thì lý luận B đúng . C cũng thế.

Đọc tiếp tôi thấy rằng anh đã hiểu nhầm tôi là 1 trong 9 người trong UBXDĐTN.
Tôi không sinh hoạt hội để dưỡng bệnh gần 1 năm rồi anh ạ.
Từ sự nhầm lẫn đó làm bài nghị luận của anh nhiều chỗ không phù hợp . 
Có lẽ chưa nắm rõ nhân sự anh đã nóng lòng phản biện.
Không thâm giao nhưng ta có tình cố cựu. Chưa uống với nhau ly cà phê, nhưng ta biết nhau lâu. Tôi trân quí tình cảm ấy, không bắt bẻ anh điều gì. Ngoài ra tôi tôn trọng lý luận của anh.

Trong những tuần qua, tôi cũng đọc những bình luận của nhiều người về vấn đề hình thức của Tượng Đài Tưởng Niệm mà mọi người đang bàn cãi. Tôi mạo muội viết lên thiển ý của mình hy vọng đem lại sự đoàn kết. Thế thôi. Tôi không có ý kiến riêng. Tôi chấp nhận bất cứ hình thức mà UBXDĐTH chọn.

Mong rằng khi sự chọn lựa đã xong thì tất cả mọi người dốc lòng cộng tác hoàn thành sự việc đó là đoàn kết. Đó là kỷ luật của một tập thể, hay do luật chơi dân chủ theo cách nói của anh. Thêm điều anh chưa rõ: Tất cả thành viên trong UBXDĐTN đều ở khoá nhỏ hơn tôi. Tôi vẫn tuân theo quyết định của họ. Tôi cũng biết chuyện nhà binh “xưa” rồi anh ạ. Ta quí nhau ở chỗ cư xử, không ở cái quân giai.

Nếu A được chọn mà B, C quay ra đánh phá thì kỷ luật nhà binh cũng chẳng phải, mà tập thể thì cũng sai, dân chủ cũng không đúng. Thế thì còn ra gì nữa phải không anh.

Anh nói UBXDĐTN họ đầy tự ái. Tôi thành thật nói: Anh nói đúng, họ tự ái, nhưng người ta có cái lý để tự ái. Họ bỏ tâm huyết bao nhiêu năm nay, tiền bạc, thì giờ, công sức, vô vụ lợi mới có cái kết quả ngày hôm nay, hay theo anh cứ cho là họ may mắn đi nữa cũng là phần thưởng tinh thần của họ. Một cách công bằng đây là thành quả của Hội Cửu Long hãy để người ta quyết định.

Anh đề cập đến Trung Tá Nguyễn Mạnh Trí, tôi thật buồn khi phải nói lên những lời cay đắng. Truyền thống xưa nay của người SQHQ là người dưới kính người trên, người trên nhường người dưới. Nhưng nay thế sự đảo điên, người đàn anh vì một chút ego mà chiêu binh mãi mã để đánh cùng diệt tận đám đàn em út. Trung Tá Trí theo lý luận chủ quan của ông, tự cho mình là đúng nhất( đúng sao không thuyết phục), ông lôi kéo người xa người gần làm hậu thuẫn, ra điều ta có số đông đây để áp lực người khác phải làm theo ý mình là sai rồi. Nếu lý lẽ của anh thuyết phục thì chỉ cần một mình anh là đủ. Anh Trí ạ, nếu anh thuyết phục không xong thì cũng thôi mới là đúng. Mình là đàn anh mà, anh muốn họ kính trên, sao anh không biết nhường dưới. Nhớ đừng đem chiêu bài quê hương lãnh thổ ra để thuyết phục. Anh em họ biết nhiều chuyện nhưng là quá khứ, chúng tôi muốn quên.

Tôi muốn hét to lên vì tôi mất mát lớn lao về lòng kính trọng đối với những người đàn anh mà mấy chục năm trường tôi ôm ấp, ôi Trung Tá Cử, ôi Trung Tá Huệ sao các anh có thể bỏ rơi những người đàn em lúc nào cũng trân quí các anh, một lòng kính trọng. Các anh lý luận vì bảo vệ màu cờ sắc áo danh dự Hải Quân. Thằng Hoàng Duy Hùng ở Houston nó chửi sa sả tôi không thấy anh nào mở lời phản bác lại nó. Khôn ngoan đối đáp người ngoài, các anh tụ họp lại để biên bản này biên bản nọ ức hiếp những người anh em. Không có họ, 10 năm nay ai gánh vác cho các anh được vui được chơi, hội hè đình đám, lúc nào các anh cũng ăn trên ngồi chốc. Không có họ lấy gì ra cái tượng đài. Có ông Thị Trưởng tốt nhưng cũng cần một hội đoàn tốt người ta tin tưởng để giao. Chúng tôi cũng như những đứa em của các anh trong nhà, nhưng cách cung xử vô cảm của các anh chẳng khác gì cuối đời các anh tự cắt sợi dây tình cảm bao năm qua. Làm đàn anh sao anh không biết bao dung. Cái tượng đài cũng chỉ là để tưởng nhớ những người anh em cũ đã qua đời đó là mục đích của cái tình, chứ không phải là thêm vào, bỏ ra cái đảo Trường Sa gì cả. Những người anh em còn sống đây lúc nào cũng kính trọng các anh mà các anh còn cư xử chẳng ra gì, nói chi đến người đã chết.

Thay vì dù thế nào cũng giúp đỡ đàn em nhanh chóng hoàn tất. Các anh còn đưa tối hậu thư hăm doạ đến ngày nọ ngày kia không thỏa mãn thì mách ông nọ ông kia để trì hoãn công trình. Ông nào thì cũng chỉ bằng tuổi con của các anh thôi ngồi phân xử mấy ông già, chỉ tổ để họ coi thường. Đây là các anh tự làm mất danh dự của các anh.

Sự uất ức nào cũng có giới hạn.

Tôi không tranh luận với ai. Tôi không ở vị trí được quyết định điều gì. Tôi ở vị trí của người biết phục tùng để tạo tình đoàn kết. Tôi không kéo bè kéo đảng. Tôi đơn thương độc mã bênh vực lẽ công bằng, xin quí vị bình tâm suy nghĩ lại dù không đồng ý với anh em trong UBXDTĐ cũng bỏ qua, họ chẳng làm điều gì sai, để việc xây tượng đài được thuận buồm suôi gió.

Giang Sơn chúng nó bán, chẳng ai làm được gì. Có cái tượng đài ở trong một cái góc khuất nhỏ, các người anh em của mình đang làm, hãy để họ làm, đừng làm trở ngại họ nữa, rồi mai đây biết có ai lo khói hương, thờ phượng hay không? Xin các vị bô lão gần đất xa trời làm sao để khi gặp nhau hiên ngang ngẩng mặt lên trời, để lúc cụ về trời còn có mấy thằng em đến gác quan tài vừa đẹp, vừa oai.

Tôi mong một bữa tiệc đoàn viên, anh em chúng ta cùng bắt tay nhau nối lại tình cảm nát tan. Loan báo cho thành Phố Westminster yên tâm chúng tôi sẵn sàng khánh thành đúng ngày giờ. Cho người ta nể phục, lòng mình thì yên vui.

Một ngày khánh thành Tượng Đài kỷ niệm Tử Sĩ Hoàng Sa đông đảo, cùng nhau tay bắt mặt mừng thắm thiết tình huynh đệ đã bao năm đến thác chưa thôi.

Nắn nót từng lời trân trọng gửi anh và toàn chiến hữu.

Trịnh Xuân Tụng

No comments: